Cửa ái cuối năm đã đến gần, trong thành Dương Châu trở nên náo nhiệt, rất nhiều đệ tử tông môn đều gấp gáp về nhà, đoàn tụ cùng gia đình.
Hơn nữa, mỗi một năm qua đi, lớn thì thành trì quốc gia, nhỏ thì gia tộc, đều có một vài thịnh hội, mà ở một thế giới tôn sùng võ đạo này, những thịnh hội này tất nhiên đều không thoát khỏi hai chữ võ đạo.
Các đại gia tộc trong thành Dương Châu, hàng năm đều có tổ chức hội họp, xem thử hậu bối tu luyện thế nào, mà ở cả thành Dương Châu, thỉnh thoảng cũng có vài đại gia tộc liên hợp tổ chức thịnh hội, kiểm nghiệm xem ai mạnh ai yếu.
Thính Phong tửu lâu, trong thành Dương Châu thì đa số các đệ tử ưu tú của các gia tộc đều tụ tập ở đây, uống rượu bàn luận
- Nghe nói Lâm gia Lâm Thiên đã tiến hành vũ hồn bổn mạng thức tỉnh, đặt chân vào cảnh giới Linh vũ cảnh, trở thành đệ tử nội môn của Hạo Nguyệt Tông, Lâm Vũ huynh, không biết chuyện này là thật hay giả.
Một tên cầm quạt lông phe phẩy, quay người về phía Lâm Vũ của Lâm gia hỏi, ánh mắt mọi người lập tức tập trung về hướng này, tựa hồ đối với chuyện này rất tò mò.
- Chuyện này tất nhiên là thật, Lâm Thiên Lâm gia ta đã tấn chức Linh vũ cảnh, thực lực tăng mạnh, nếu Thành chủ muốn cử hành gia tộc Hội võ, ta nghĩ Lâm gia ta sẽ đại phóng dị sắc.
Trên mặt Lâm Vũ lộ ra nụ cười, gã chính là con trai của trưởng lão Lâm gia, tự nhiên đứng trên lập trường Lâm gia mà nói chuyện.
- Ha ha, vừa bước vào Linh vũ cảnh mà thôi, Cổ Viêm Cổ gia ta đã bước vào Linh vũ cảnh hơn nửa năm, người của Lâm gia ngươi, cho dù ai cũng không phải đối thủ.
Thanh niên áo vàng ngồi đối diện Lâm Vũ cười lạnh một tiếng, trong thành Dương Châu, từ trước đến này Cổ gia cùng Lâm gia luôn không chung đường, y làm sao nguyện ý để cho Lâm gia trương dương.
- Thời gian tiến vào Linh vũ cảnh không đại biểu được gì, Văn Giang Văn gia ta đã là Linh vũ cảnh tầng hai, trừ công chúa của Thành chủ Nạp Lan Phượng ra, ai có thể chống lại.
Người Văn gia cũng không yếu thế.
Thanh niên cầm quạt lông nghe được đối phương không quên nhắc tới thành chủ, trên mặt y không khỏi lộ ra nụ cười:
- Không ngờ Văn Giang huynh đã đạt đến Linh vũ cảnh tầng hai, thiên phú quả thật phi phàm.
- Các ngươi mời ta tới đây, chính là muốn nói những thứ nhàm chán này à.
Một thanh âm lạnh lùng vang lên không đúng lúc, cắt đứt bàn luận của đám đông, người nói là một thiếu nữ, cực kỳ xinh đẹp.
- Tất nhiên là không phải, lần này mời các vị đến đây, là muốn nói cho các vị một tin tức, sau một ngày cửa ải cuối năm nay, phủ thành chủ ta sẽ cử hành một cuộc hội võ, trừ phủ thành chủ cùng với đệ tử ba đại gia tộc ra, những thanh niên ưu tú khác cũng có thể ghi danh tham gia, Thu Lam, ngươi hẳn là hiểu ý của ta chứ?
Nạp Lan Hải ôn hòa cười nói, mọi người lập tức hiểu được, trước kia thành Dương Châu cũng đã tổ chức hội võ, nhưng mà chỉ giới hạn trong phủ thành chủ cùng hậu bối của tứ đại gia tộc trong thành. Không nghĩ tới, lần này lại cho phép những người khác tham gia hội võ.
Xem ra Thành chủ muốn thông qua hội võ để chiêu dụ thanh niên hậu bối có thiên phú trong thành Dương Châu đây mà.
Nghe nói Thu Lam là một cô nhi, nhưng ở trong thành thì nàng có danh khí không nhỏ, một là vì lớn lên xinh đẹp, khí chất trong trẻo lạnh lùng, hơn nữa nàng còn có thiên phú xuất chúng.
Thu Lam khẽ gật đầu, nàng cũng muốn biết một chút về thực lực của thanh niên tài tú trong bốn đại gia tộc.
- Ha hả, lần hội võ này chắc chắn sẽ cực kỳ đặc sắc, nghe nói tên phế vật Lâm gia kia tựa hồ có chút tiến triển, còn đánh bị thương Lâm Văn, ta nghĩ là tên phế vật Lâm gia kia cũng sẽ tham gia lần hội võ này đó.
Thanh niên áo vàng Cổ gia đột nhiên cười nhạt một tiếng, lời nói càng thêm chói tai.
- Cổ Tùng, ngươi có ý gì, Lâm gia ta đệ tử xuất hiện lớp lớp, sao lại cần một phế vật tham gia hội võ.
Lâm Vũ tự nhiên hiểu được ý tứ của đối phương đang nói đến người nào, hơn nữa y nói Lâm Phong sẽ tham gia hội võ, hiển nhiên là cười nhạo Lâm gia không có không có hậu bối nào nữa.
- Ha hả, ngươi lại nói thiếu chủ nhà ngươi như vậy, tựa hồ không quá thỏa đáng mà.
Cổ Tùng thản nhiên nói.
- Phế vật chính là phế vật, có gì không ổn, huống chí vị trí gia chủ Lâm gia ta sớm muốn cũng…
Vừa nói đến đây, đột nhiên Lâm Vũ ngừng lại, hừ lạnh một tiếng, không nói nhiều nữa.
Ngay trong lúc này, phế vật trong miệng bọn chúng còn đang cưỡi Thiên Lý Tuyết, bước vào thành Dương Châu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!