Tĩnh Vân đi
theo Lâm Phong, cô mới tu vi Khí Vũ cảnh tầng bảy, còn quá yếu, căn bản
không kẻ ở tầng đáy trong Phong Vân hạp này, không thích hợp để đến đây
tôi luyện.
Hàn Man hiểu rõ ý của Lâm Phong, cũng rất hợp ý gã, nếu Lâm Phong cứ ở
bên cạnh che chở gã thì còn tôi luyện cái gì nữa, con đường võ đạo là
phải dựa vào bản thân mình.
Quả nhiên, đi một mình không lâu thì đã có người đi đến cạnh Hàn Man, đôi mắt lộ ra ngoài mặt nạ kia hiện lên chiến ý.
Không nói gì, người này trực tiếp xông tới Hàn Man, vung thiết quyền ra.
- Lần này Hàn Man ăn đủ rồi, tên này là võ tu Khí Vũ cảnh tầng chín.
Lâm Phong khẽ cười, Hàn Man cũng đoán được tu vi của đối phương từ khí
tức mà đối phương phóng ra. Nhưng gã không lùi bước mà tập trung toàn bộ sức mạnh lên nắm tay, quát to một tiếng rồi toàn lực đánh ra.
Một quyền, Hàn Man liên tục lùi sau chục bước, đối phương lại chẳng chút động đậy, cao thấp đã phân.
- Khí Vũ cảnh tầng tám, ngươi không được.
Người nọ nhàn nhạt nói một câu rồi xoay người bỏ đi, không còn hứng thú
với Hàn Man nữa. Nhiều người vào đây rèn luyện là để hưởng lạc thú tra
tấn kẻ khác, nhưng có một số người theo đuổi võ đạo chân chính thì không hưởng thụ ngược đãi kẻ khác, mà là chuyên môn tìm những người có thực
lực tương đương, thậm chí là mạnh hơn để giao thủ, như vậy mới có thể
chân chính kích phát ra tiềm lực của mình, đạt được hiệu quả tôi luyện
lớn nhất.
- Đợi chút.
Đây là trận chiến đầu tiên khi đặt chân vào Phong Vân hạp, sao Hàn Man
có thể dễ dàng nhận thua như vậy. Năng lượng Vũ Hồn phóng thích ra, Hàn
Man lập tức được một quầng sáng màu vàng như màu đất bao phủ, giống như
gã đã tan ra làm một thể với mặt đất, mà khí tức của gã lại không ngừng
tăng lên.
- Đại Địa Vũ Hồn.
Người kia lập tức có chút ít hứng thú, cười nói với Hàn Man:
- Vũ Hồn không tệ, tiếp ba quyền của ta xem sao.
Người nọ nói xong liền cất bước, trong chớp mắt đã đi đến trước người Hàn Man.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!