- Tốt, tốt...!
Tần Suất cũng trở nên hưng phấn.
- PHỤT...!
Đang uống nước Lý Vân thiếu chút nữa đem trà trong miệng phun ra. Giờ khắc này, hắn đột nhiên hoài nghi mình bị lừa. Có lẽ từ vừa mới bắt đầu, lão hòa thượng đã có ý định để cho mình mang hỏa yêu rời khỏi. Chẳng qua hắn lo lắng mình không đồng ý, nên mới làm ra tình huống vừa nãy..
- Tiểu tử, ta biết ngươi rất coi trọng chữ tín, chuyện này ngươi đã đáp ứng, vậy cứ làm như thế đi.....
Trí Hoằng thêm vào một câu.
Lý Vân hơi khoát khoát tay, rồi quay đầu lại nhìn Tần Suất:
- Từ hôm nay trở đi, ngươi cùng hỏa yêu ở cùng nhau..... Đúng, hắn tên gọi là gì...
- Vương Đại Sơn...!
Hỏa yêu ưỡn ngực nghiêm mặt, trả lời cộc lốc:
- Sau này ta sẽ theo lão đại ngươi lăn lộn, mong chiếu cố nhiều hơn...
- Hỏa yêu đại thúc... Sau này khi đứng trước mặt người ngoài, ngươi cứ kêu ta là tiểu Lý, hoặc tiểu Vân là được, ngàn vạn đừng kêu lão đại...
Lý Vân căn dặn một tiếng. Hắn cũng không muốn để cho người khác hiểu lầm thành đại ca xã hội đen.
Vừa nghe Lý Vân nói như vậy, Tần Suất nhất thời thở một hơi dài nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thành công. Nhưng không đợi hắn vui mừng, Lý Vân đột nhiên nghiêm mặt nói:
- Hòa thượng, ta phải nói rõ ràng, ta chỉ phụ trách giám sát cùng quản lý bọn họ những việc bình thường, nếu như hắn gặp phải phiền toái gì lớn, ta sẽ không phụ trách toàn bộ…
Nói đến đây, Lý Vân đưa mắt nhìn sang Tần Suất, nói:
- Ta đối với ngươi toàn quyền phụ trách, thế nhưng hỏa yêu đại thúc, ngươi phải chịu trách nhiệm cho bản thân mình.....
- Ah...!
Tần đẹp trai ngạc nhiên không nói gì, nghĩ thầm lão đại làm cũng khôn khéo. Bất quá ngẫm lại cũng đúng, người ta cùng hỏa yêu huynh đệ không thân chẳng quen, bằng gì phải vì hắn mà gánh phong hiểm.
Lý Vân đứng dậy vỗ vỗ vai Tần Suất, căn dặn nói:
- Về khoản chi tiêu các loại, ngươi cũng phải tự mình chịu trách nhiệm…
- Ta không có tiền...!
Tần Suất giật mình ngẩn ra, vội vàng khóc than.
Lý Vân cũng nhẹ nhàng thở phào, rồi lại lạnh giọng nói ra:
- Đó là việc của ngươi... Nhớ kỹ, đừng để hỏa yêu gây ra chuyện gì, bằng không ta và ngươi cũng không tránh khỏi liên lụy.
- Ân, ta biết...!
Tần Suất hơi ngẩng đầu lên, ngữ khí có vẻ rất chân thành.
Vài giây sau, khóe miệng Lý Vân khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười rất quỷ dị. Ánh mắt chuyển hướng sang Trí Hoằng, hắn nói tiếp:
- Đây là chủ ý của ngươi sao?
- Có ý kiến gì sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!