Chương 19: Hóa ra là cô

- So với ngươi vẫn kém một chút.

Trí Hoằng đại sư cúi đầu nói.

Lý Vân vừa cười vừa nói:

- Xem ra phần thắng của ta khá lớn.

- Chưa chắc.

Trí Hoằng đại sư trầm mặc một hồi, bỗng nhiên mở miệng nói:

- Hắn có thể kiên trì, hoàn toàn dựa vào yêu lực, mà ngươi phải kiên trì, tiêu diệt yêu lực ở ngoài, càng nhiều nguyên nhân là ngươi đã không còn là yêu quái bình thường. Trên thực tế, cũng không thể so sánh như vậy.

Nghiêng đầu, Trí Hoằng đại sư giọng khàn khàn nói:

- Bắt đầu từ buổi tối hôm nay, ngươi đi tuần tại nhà Nhâm Cường đi. Ta tin tưởng đối thủ còn có thể lần thứ hai hạ thủ. Tần Suất đối phó với quỷ vật coi như cũng tạm được, nhưng Yêu tộc với cường giả hắn kém xa, đêm nay ngươi đi thế cho hắn, để hắn trở về nghỉ ngơi đi.

Thời điểm Trí Hoằng hòa thượng rời khỏi phòng trọ của Lý Vân, đã là mười giờ tối.

Hắn xuống tầng, đi qua trước cửa nữ chủ nhà thì Vương Trân Trân không biết từ đâu đưa tay ra chặn hắn. Nguyên nhân rất đơn giản, căn cứ vào cha nàng miêu tả, nàng kết luận người này chính là người đã nhiều lần lừa dối cha nàng để kiếm tiền.

Vương Trân Trân mắt thấy lão hòa thượng mặc toàn hàng hiệu, trong lòng càng thêm khẳng định đây là một tên thần côn chuyên lừa gạt tiền, giả thần giả quỷ.

Lão hòa thượng bị Vương Trân Trân ngăn cản, tiến cũng không được mà lui cũng không xong. Rơi vào đường cùng, chỉ còn cách hướng tầng trên kêu lớn, mong Lý Vân xuống cứu.

- Hô cái gì, để yên cho mọi người ngủ.

Vương Trân Trân bất mãn mà trừng mắt với lão hòa thượng, ngữ khí bất thiện nói:

- Nhìn ngươi mặc toàn hàng hiệu cũng biết nhất định là cái tên giả hòa thượng, trước đây mỗi lần đến đều lừa gạt tiền của cha ta.

Trí Hoằng nghe vậy, sững sờ một chút, nhìn kỹ, mới phát hiện người phụ nữ này cùng lão chủ nhà thật có chút giống nhau. Chẳng qua người con gái này nhìn thuận mắt hơn nhiều, vừa nhìn thì biết mình mặc là hàng hiệu. Không giống như lão nhân kia, toàn nói hàng hiệu mình mặc là mua từ hàng vỉa hè.

- Khuê nữ…Cô nương… Cô gái…Cô gái xinh đẹp, ta là hòa thượng thật, cô đừng có hiểu lầm ta.

Lão hòa thượng thừa dịp Lý Vân đi xuống, lải nhải:

- Ta với loại giả thần đi lừa đảo làm sao giống nhau được, ta là hòa thượng chùa Bạch Mã, hơn nữa ta còn là nhân viên công vụ nhà nước… Ngày hôm nay ta không mang chứng minh thư. Tuy nhiên ta có quan hệ, chờ tên tiểu tử Lý Vân kia xuống sẽ chứng minh thân phận của ta.

- Hừ!

Vương Trân Trân lỗ mũi hừ lạnh một tiếng, nói rằng:

- Ta hỏi ngươi, ngươi chính là Trí Hoằng? Là ngươi nói cha ta có thể tại quê nhà tìm được ý trung nhân?

- Đúng vậy a...!

Lão hòa thượng thản nhiên thừa nhận:

- Cô gái, ta đã nói cô biết, những lời ta nói với cha cô đều là thật..... Ba của cô bỏ tiền ra là có ích.

- Trân tỷ, hắn là bằng hữu của ta, cho hắn đi đi…

Đúng lúc này, Lý Vân xuống tới.

Vương Trân Trân thấy Lý Vân xuống tới, tựa hồ có chút không giải thích được. Chẳng qua người ta đã nói, nàng cũng không thể không nể mặt Lý Vân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!