Chương 17: Đối thủ rất cường đại

Sau khi theo Vương Trân Trân đi tới gian phòng của nàng, Lý Vân vô ý thức tại bên trong quét vài lần. Trong phòng rất ngăn nắp sạch sẽ, thậm chí có chút ấm áp. So với căn nhà nhỏ bé của hắn thì hơn rất nhiều.

Thử khởi động máy vi tính một chút, nhưng lại không cách nào khởi động được, đồng thời xuất hiện tiếng kêu khác lạ. Bằng trực giác, Lý Vân cho rằng bộ nhớ cứng đã xảy ra vấn đề.

Vương Trân Trân tìm được một cái tua vít, Lý Vân thành thạo mở cây máy, sau mấy lần rút ra đâm vào bộ nhớ cứng, máy móc đã khởi động như thường. Trục trặc cứ như vậy được giải quyết. Toàn bộ quá trình, Vương Trân Trân vẫn ghé mắt nhìn Lý Vân. Nàng phát hiện thời điểm người đàn ông này chăm chú làm việc, kỳ thực rất là thu hút.

- Tiểu Lý, cảm ơn cậu a. Qua đây ngồi đi, ta đã giúp cậu pha một chén hồng trà rồi đó.

Vương Trân Trân nhiệt tình bắt chuyện, Lý Vân mỉm cười cũng không có nhiều lời tiến tới phòng khách tại trên ghế sa lon ngồi xuống.

Sau khi đem nước trà đưa cho Lý Vân, Vương Trân Trân thuận thế ngồi ở bên cạnh hắn. Một cỗ mùi thơm nhàn nhạt nhất thời xông vào xoang mũi. Lý Vân nâng chén trà lên, khẽ nhấp một cái, lập tức hỏi:

- Trân tỷ, công ty dự định lúc nào khai trương vậy?

- Cũng sắp rồi.

Vương Trân Trân nhẹ nhàng cười, đột nhiên hỏi:

- Tiểu Lý, tối hôm qua cậu có nghe thấy tiếng động gì không?

Tiếng động? Lý Vân sững sờ một chút, âm thầm suy nghĩ, muốn nói động tĩnh hả? Trong cái sân này cho tới bây giờ chưa từng yên tĩnh. Thanh âm nam nữ hoan ái, âm thanh cãi nhau, thậm chí là thanh âm nấu cơm… Nhiều tiếng không dứt bên tai.

- Tối hôm qua không có ai đến tìm cậu à?

Vương Trân Trân hỏi.

- Không có...!

Lý Vân vội vàng phủ nhận. Ngược lại hắn lập tức hít sâu một hơi, âm thầm suy nghĩ, không phải là Tần Suất tối hôm qua tiến vào bị nàng trông thấy chứ?

- Thật không có?

Vương Trân Trân vừa cười vừa nói:

- Không phải là bạn gái nhỏ của cậu đêm khuya qua đây chứ. Hắc hắc, đùa thôi mà. Cậu chớ để ý a!

Lý Vân nghe vậy, nhất thời buông lỏng một hơi. Nghe Vương Trân Trân nói như vậy, đã có thể loại bỏ khả năng Tần Suất bị thương bị nàng nhìn thấy. Ổn định một chút tâm tình, Lý Vân khẽ cười một tiếng, nói ra:

- Trân tỷ, ta không có bạn gái thật mà, cô gái lần trước tới tìm ta, ta cùng nàng chỉ là có quan hệ bạn học thôi.

- Thật không có à.

Vương Trân Trân ý vị thâm trường nói:

- Đàn ông tốt như cậu, hẳn là phải có bạn gái mới đúng.

- Ha ha...!

Lý Vân cười khan một tiếng nói:

- Ta á không đẹp trai, lại không có tiền, cũng không biết theo đuổi con gái, làm sao có cô gái nào để ý ta chứ?

Tuy nói như vậy, nhưng Lý Vân cũng không cảm giác mình quá thất bại.

Bởi vì ở trong lòng hắn, vẫn cảm thấy chính mình cùng những cô gái có gì đó không giống nhau. Đạo bất đồng sinh ra tương khắc. Có cơ hội mà nói, tìm một nữ yêu quái xinh đẹp lại là một lựa chọn hay.

Đáng tiếc a, lâu như vậy, trừ gặp được linh yêu Tần Suất ra, hắn vẫn chưa thấy qua một đồng loại nào khác.

- Đó là do các nàng không biết nhìn hàng…Khái khái, ý ta là, các nàng không biết thưởng thức cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!