Chương 13: Mùa đồng nên uống hồng trà

Nhâm Hiểu Nguyệt nói vậy khiến Lý Vân có chút khó chịu. Nghe giọng nàng nói, tựa như chính mình là cái loại hám lợi, thấy tiền là sáng mắt.

Lão tử là yêu quái, hơn nữa còn là một con yêu quái tốt đấy.

- Tớ không chú ý tới tiền...!

Lý Vân nói ra một câu rất chắc chắn.

- Vậy cậu cần gì? Mặc kệ là vật gì, chỉ cần cậu muốn hay có nhu cầu, tớ đều tận lực giúp cậu.

Nhâm Hiểu Nguyệt sâu xa khó hiểu mà nhìn hắn, nói:

- Cậu có bản lĩnh tớ biết rất rõ ràng, Trí Hoằng đại sư cũng đã nói hết cho tớ biết.

Lý Vân mở to mắt, ra vẻ vô tội nói:

- Kỳ thực bạn quá đề cao tớ rồi, tớ không thể được như siêu nhân mặc sịp đỏ đâu!

- Thế nhưng cậu thực sự có thể trừ ma bắt quỷ.

Nhâm Hiểu Nguyệt nghiêm túc nói. Những lời này kỳ thực khiến trong nội tâm nàng rất không thoải mái. Bởi vì trước đây, nàng là một người kiên định theo chủ nghĩa duy vật, không tin vào tâm linh.

Lý Vân sờ sờ đầu, cười khổ nói:

- Bạn nói không sai, trừ ma bắt quỷ là nghề của mình, có thể kẻ địch của cha bạn cũng không phải yêu ma quỷ quái, mà là người…Có đôi khi nhân loại so với yêu ma quỷ quái càng thêm khó đối phó. Nói thật, muốn giải quyết vấn đề của cha bạn, là phải dựa vào chính hắn. Ông ấy là người rõ nhất. Tốt nhất là báo cảnh sát.

- Báo cảnh sát?

Nhâm Hiểu Nguyệt đôi mắt mở to, nói:

- Cậu thật nghĩ báo cảnh sát có thể giải quyết vấn đề?

Nàng bỗng nhiên nhíu mày, hỏi:

- Cậu xem như vậy được không? Tớ cùng cha bàn bạc một chút sự tình, nhưng tớ hi vọng cậu đến làm vệ sĩ cho cha tớ. Chắc chỉ buổi tối, bởi vì mấy ngày qua trời vừa tối, ông ấy đã tâm thần không yên, tinh thần có chút hoảng hốt. Có thể chứ?

Lý Vân nói:

- Để mình suy nghĩ đã.

Nhâm Hiểu Nguyệt liếc mắt nhìn Lý Vân, nói tiếp:

- Đáp ứng tớ được không? Coi như là tớ cầu xin cậu, giúp đỡ tớ, chúng ta là bạn học mà.

- Như vậy đi, nếu như đến tối thật sự có yêu ma quỷ quái làm ác, mình tự nhiên sẽ có biện pháp.

Lý Vân nói.

Nhâm Hiểu Nguyệt nghe vậy, thấy Lý Vân đáp ứng lời mình thỉnh cầu, trong lòng nhất thời buông lỏng một chút, cười ngọt ngào nhìn hắn:

- Cảm ơn cậu, cậu cuối cùng cũng đáp ứng.

Lý Vân vội vàng làm sáng tỏ:

- Tớ không có đáp ứng làm vệ sĩ của cha bạn, trên thực tế, tớ không thích cùng đàn ông ở chung…Tuy nhiên…

- Đủ rồi.

Lý Vân còn chưa nói hết, Nhâm Hiểu Nguyệt đã nổi giận. Vì phụ thân nàng đã nhẫn nhịn, ăn nói khép nép, thế nhưng Lý Vân lại cự tuyệt nàng. Thậm chí ăn nói bất kính với cha nàng. Không thể nhịn được nữa, không cần nhịn nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!