Chương 60: Sống không bằng chết

Em sống là người của anh, chết cũng là

ma của anh. Sống không chung chăn, chết chung huyệt, em muốn vậy à? Anh lại

muốn các người chết cũng không thể ở bên nhau!

Sau khi ăn cơm tối, như thường ngày Nguyễn Thiệu Nam

lại ôm Vị Hi, ngồi trên ghế sofa trong phòng khách xem ti vi. Vị Hi một tay bê

bánh ga tô hạt dẻ, một tay cầm chiếc nĩa nhỏ, thích thú vừa ăn vừa xem.

Vị Hi đang ăn một cách vui vẻ, ngẩng đầu thấy bộ dạng

lông mày nhíu chặt của Nguyễn Thiệu Nam liền giơ ngón tay nhỏ vuốt vuốt, xiên

một miếng bánh ga tô nhỏ đút vào miệng anh.

Nguyễn Thiệu Nam nuốt miếng bánh, cúi đầu hôn cô, thấy

gương mặt nhỏ nhắn dính bánh, không nhịn được bật cười. Anh cầm bánh trong tay

cô đặt sang một bên, rồi bế cô lên.

Vi Hi giơ một cánh tay ra chỉ chiếc bánh ga tô bị lạnh

nhạt vứt một bên, bất mãn kêu lên,

"Bánh ga tô của em, em còn chưa ăn xong mà?".

Đôi môi nóng rực của người đàn ông hôn lên xương quai

xanh lộ ra bên ngoài áo ngủ của cô, giọng nói khàn khàn, Lát nữa ăn tiếp....

Ánh sao đêm nay đẹp quá, tựa như cái đêm lá cây phong

đỏ như lửa, gió thu hiu hiu bao năm trước, anh và Vị Hi cùng ngồi trên xích đu

trong căn nhà cũ của nhà họ Lục, lá lác đác rơi, hờ hững nhìn bầu trời đầy sao.

Đêm rất yên tĩnh, xung quanh vắng lặng, chỉ có tiếng tim anh đập thình thịch.

Cô vùi mặt vào lồng ngực anh, nhắm mắt, khóe miệng khẽ nở nụ cười làm rung động

lòng người.

Anh cười hỏi cô nghe thấy gì, cô nói cô nghe thấy một

thế giới.

Anh ngây ngốc hôn cô, vừa hỏi bản thân mình, có phải

anh thực sự đã già rồi? Gần đây trở nên càng lúc càng đa cảm, càng lúc càng

thích nhớ về quá khứ. Không, không chỉ là hồi ức. Anh hi vọng thời gian quay

ngược lại, hi vọng năm tháng đảo ngược.

Nếu Thượng đế cho phép, nếu chư thần đồng ý, anh

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!