Chương 38: Kích thích, nhưng hại sức khỏe

Thứ Hai, Lý Minh Lan đến trường từ sớm, gặp bạn học nào cô cũng nhiệt tình chào hỏi.

Cô đặt cặp sách xuống, đi ra hành lang, nhìn xuống lầu.

Cho đến khi nhìn thấy Mạnh Trạch, cô chỉnh trang lại quần áo.

Người đi phía trước là lớp phó, ban đầu đang cúi đầu, nhìn thấy nụ cười của Lý Minh Lan, lớp phó lập tức đứng thẳng người.

Cô nhiệt tình nói: "Chào buổi sáng, lớp phó."

"Chào buổi sáng, Lý Minh Lan."

Ánh mắt Lý Minh Lan lướt qua khuôn mặt Mạnh Trạch, dừng lại trên người lớp phó, cô vừa nói chuyện với lớp phó về việc cô đi đánh cầu lông vào cuối tuần, vừa đi theo lớp phó vào lớp học, thậm chí còn đi đến chỗ ngồi của lớp phó.

Không biết lớp trưởng nói chuyện cười gì mà ba người cùng cười ha hả.

Cô quay lại chỗ ngồi của mình, kìm nén nụ cười, bím tóc dài vung mạnh, đập vào sách của Mạnh Trạch.

Mạnh Trạch dịch sách xuống.

Lại thấy Lý Minh Lan cứ lắc qua lắc lại.

Cậu dựng một cuốn sổ bìa cứng lên, che khuất bím tóc dài đung đưa như quả lắc đồng hồ.Trong giờ đọc buổi sáng, Lý Minh Lan điền những từ tiếng Anh phức tạp vào thẻ từ vựng.

Cô thường xuyên xem phim Mỹ nên không gặp khó khăn gì về giao tiếp, trước đây khi gặp phải từ mới không biết, cô cứ đọc bừa một lượt, cũng có thể qua loa cho xong chuyện, nhưng mà, trong kỳ thi đại học, được điểm nào mừng điểm đó, cô bắt đầu học thuộc lòng từ vựng tiếng Anh.

Cô vừa mới xếp các thẻ từ vựng tiếng Anh lên bàn, cô Dương đã đi tới: "Lý Minh Lan, em ra ngoài một chút."

Vì Tôn Cảnh đã nói "người đó" sẽ bí mật nhận lỗi với giáo viên, vậy thì sự việc đã sáng tỏ, cô Dương còn tìm cô để nói gì nữa?

"Cô Dương." Tâm trạng Lý Minh Lan vẫn chưa nguôi ngoai, hai tay đút vào túi quần, khuỷu tay phải chống lên lan can, một chân giẫm lên bậc thềm dưới lan can, dáng vẻ lười biếng.

"Lý Minh Lan, có một bạn học đến làm chứng, nói rằng em không gian lận trong bài thi tiếng Anh kỳ thi thử lần hai, bạn học này đã giải thích chi tiết tình huống với cô." Cô Dương nói, "Là cô đã trách nhầm em rồi, Lý Minh Lan, cố lên, cô rất mong chờ sự thể hiện của em trong kỳ thi thử lần ba, hãy cố gắng tiến bộ hơn nữa."

Mắt Lý Minh Lan trước tiên trợn to, sau đó cụp xuống.

Trường học là một xã hội thu nhỏ, giáo viên có quyền uy tối cao.

Lý Minh Lan tưởng đâu trong lòng cô giáo biết rõ nên sẽ bỏ qua chuyện này.

Nói thật, học sinh kém không có quá nhiều ràng buộc về đạo đức đối với việc gian lận, hơn nữa, Lý Minh Lan đã nói chuyện gian lận với Chu Phác Ngọc, các bạn học đều nhất trí cho rằng, Lý Minh Lan gian lận là chuyện đương nhiên.

Là chính Lý Minh Lan không nuốt trôi cục tức này.

Lúc này, cô thả lỏng, đứng thẳng người: "Cô Dương, em sẽ tiếp tục cố gắng."

Lý Minh Lan rất muốn nói với Mạnh Trạch, người duy nhất tin tưởng cô: "Tôi không phải là Đậu Nga nữa rồi."

Cô nói với Chu Phác Ngọc: "Cô Dương đã tin tớ không gian lận rồi."

Chu Phác Ngọc giơ ngón tay cái lên: "Lý Minh Lan, cậu đạt điểm cao như vậy bằng thực lực, cậu thật sự rất giỏi."

Lý Minh Lan liếc mắt nhìn phía sau, chắc là Mạnh Trạch đã nghe thấy lời Chu Phác Ngọc nói rồi.

Hừ, cô vẫn không thèm nói chuyện với cậu.Giờ đọc buổi sáng kết thúc, Lý Minh Lan đã học thuộc lòng xong từ vựng, cô vừa mới thu dọn thẻ từ, liền nhìn thấy Bành Oánh ôm một quyển đề thi thử cỡ A4 đi về phía này.

Bành Oánh đi ngang qua chỗ ngồi hàng thứ hai từ dưới lên.

Lý Minh Lan ngả người ra sau, cô tưởng Bành Oánh đến để hỏi bài Mạnh Trạch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!