Canh hai đêm ấy, Khoái Ðao Mạnh Du Tử đến tìm Thuyên Kỳ, gã kính
cẩn nói.
- Lúc chiều, hội chủ có cho mọi người thưởng tính Sắc bén và cứng rắn của
Sừng Ðịa Long. Thuộc hạ xin hỏi hội chủ dùng thần binh gì để chặt đứt?
Thuyên Kỳ rút tiểu kiếm đưa gã xem. Gã camà lấy, cạo thử gốc Sừng rồi
nói:
- Thuộc hạ yêu thích nghề điêu khắc, xin vì hội chủ mà biến khúc Sừng này
thành một thanh trường kiếm.
Chàng gật đầu, trao cả tiểu kiếm lẫn Sừng cho gã.
Cuối giờ mão hôm Sau, Huynh Ðệ Hội rời núi Côn Luân, các phái khác đã
khởi hành từ mờ Sớm.
Nhưng nhân Số đã tăng lên bốn trăm người. Thôi Hạo đã điều một trăm
cao thủ Ma Giáo Sang tăng cường cho Huynh Ðệ Hội, thành lập đường thứ
Sáu, tên gọi Hoả Ðường.
Bọn giáo chủ được biệt phái rất hân hoanvì Thuyên Kỳ trước Sau cũng lên
ngôi giáo chủ. Chúng theo chàng đánh đông dẹp bắc ắt Sau này tiền đồ rực
rỡ.
Phần anh em Huynh Ðệ Hội cũng không kém phần phấn khởi. Một trăm
cây hoả đồng đã làm tăng Sức mạnh của hội lên gấp bội.
Ðường về đã có Ma Giáo và phe bạch đạo tiên phong nên không xảy ra
Sự cố gì. Chỉ hai mươi ngày Sau bọn Thuyên Kỳ đã đến Sông Trường Giang.
Bên kia bờ chính là huyện ích Dương, cách Ðộng Ðình Hồ hơn trăm dặm.
Gia trang của họ Ðào nằm trên một ngọt đồi thấp, quay mặt về hướng
Sông. Chung quanh là ngàn mẫu ruộng tốt. với địa thế này nếulập că cứ quả
là thuận lợi hại, dễ thủ khó công. Ðịch nhân tấn công vào phải lội qua hàng
trăm trượng đường bùn nhão. Chỉ cần xây dựng thêm một Số công
trìnhphòng thủ nữa là đủ.
Ðúng như lời Hồ Nam Thần Trượng nói, trong nhà lão chẳng có ai, duy
nhất một lão bộc già. Trách Sao Giã Ðào không bỏ nhà lang bạt giang hồ, dù
tuổi đã lục tuần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!