ba ngày sau, đoàn người của Hỏa Vương trở lại Tây Vực. Độc Y
Trương Thúc cũng có mặt. Đi khỏi trấn Ước Dã vài dặm, Thuyên
Kỳ thúc ngựa đến bên họ Trương, giải huyệt đạo cho lão rồi dịu giọng nói:
- Tiền bối tuổi hạc đã cao, tại hạ không nỡ xuống tay. Chỉ mong tiền bối
nghĩ lại, xa lánh nẻo tà ma, đem y thuật tuyệt thế của mình cứu nhân độ thế,
tạo phúc cho đời.
Lão cảm kích thở dài đáp:
- Lão phu trợ Trụ vi ác, lún sâu vào tội lỗi, mặt mũi nào trở lại Trung
Nguyên nhìn đồng đạo? Hơn nữa, giờ đây ai còn dám tin tưởng và giao tánh
mạng cho lão phu điều trị?
Chàng mỉm cười trấn an:
- Nếu tiền bối thực lòng hướng thiện tại hạ sẽ đem thanh danh Tuyết Hồ
công tử đảm bảo cho tiền bối trước võ lâm Trung Thổ.
Lão ngẩn người suy nghĩ rồi cả quyết lập lại:
- Công tử khí độ như biển, lão phu xin thề có hoàng thiên chứng giám,
suốt đời phò tá công tử chiến đấu cho chính đạo giang hồ.
Hỏa Vương mừng rỡ, đến bên vỗ vai lão cười ha hả, nói:
- Trương lão huynh chịu đem tài giúp đời, lão phu rất cao hứng !
Bốn nữ nhân cũng lại chúc mừng.
Hơn tháng sau, bọn Thuyên Kỳ về đến Sa Thành. Lộ phu nhân mừng rỡ,
sai gia nhân dọn tiệc tẩy trần. Nhưng điều làm Thuyên Kỳ và các nương tử
hoan hỉ nhất chính là sự có mặt của Côn Luân Thần Kiếm và Thánh Nữ Lý
Nhược Hồng. Họ nhớ chàng quá nên tìm đến đây để xem sự thể, đồng thời
theo vào Trung Nguyên luôn.
Đã là giữa tháng chạp, chỉ còn mười mấy ngày nữa là đến tết Nguyên
Tiêu. Phu thê họ Lô tha thiết mời vợ chồng Thần Kiếm ở lại Sa Thành đón
năm mới. Độc Y Trương Thúc được mọi người tôn kính, lòng hân hoan quên
chuyện cũ, hòa vào cái vui chung của mọi nguời. Tuyết đã rơi từ giữa tháng
trước, phủ trắng thảo nguyên tạo nên sinh khí khác lạ cho vùng hoang mạc.
Những cây mai, cây đào trong vườn và trước cửa Lộ gia đã trổ trắng nụ non.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!