Mợ lỡ miệng để lộ chuyện làm Ngu Trĩ Nhất nghe được sự thật tàn khốc. Cô không thể bình tĩnh nổi, chạy vào nhà gọi điện cho bố mẹ.
Điều đau xót là đến mức này mà bọn họ vẫn không có kiên nhẫn nói chuyện với đứa trẻ, chỉ dùng lý do "chuyện của người lớn trẻ con không được xen vào" làm cớ.
Bà ngoại an ủi cô: "Bố mẹ cháu sợ cháu lo lắng, chuyện này cháu cũng không có cách nào giải quyết giúp họ được, cứ tin họ được không?"
Ngu Trĩ Nhất rất khó chịu, nhưng cô không thể thể hiện tâm trạng tiêu cực với bà ngoại.
Đêm khuya yên tĩnh, cô gái nhỏ ngồi trên giường, gấp hết ngôi sao này đến ngôi sao khác.
Cô không ngủ được, vừa nhắm mắt trong đầu lại nghĩ đến những chuyện kia.
Nghe nói, gấp một nghìn ngôi sao thì tâm nguyện sẽ được thực hiện.
Cô biết chuyện này nghe qua thì rất đẹp đẽ nhưng lại không có thật. Cơ mà nó đại diện cho sự kỳ vọng tốt đẹp trong lòng mọi người. Cô cũng ngây thơ muốn làm theo, nếu gấp được một nghìn ngôi sao, liệu bố mẹ có quay lại với nhau không?
Lúc này đã gần hết học kỳ, điểm bài kiểm tra của Ngu Trĩ Nhất tụt xuống so với bình thường.
Còn một học kỳ nữa là bước vào kỳ thi lên cấp 3, giáo viên rất để ý đến học sinh trong lớp, tự mình liên lạc với các phụ huynh, mong rằng kỳ nghỉ đông phụ huynh có thể làm công tác tư tưởng cho con em mình.
Lúc Nguyễn Tinh nhận được điện thoại thì im lặng hồi lâu, cuối cùng vẫn chủ động đến tìm Ngu Khải: "Thành tích của Nhất Nhất dạo này thụt lùi, có lẽ vì chuyện của chúng ta."
"Dù cho quan hệ giữa chúng ta ra sao, tôi vẫn hi vọng có thể xây dựng một môi trường tốt cho con, ít nhất là trước kỳ thi, đừng để ảnh hưởng đến con bé."
Cứ như vậy, Nguyễn Tinh và Ngu Khải tạm thời cùng chung suy nghĩ vì kỳ thi của con gái.
Nguyễn Tinh sợ con gái lơ là học tập, còn Ngu Khải thì muốn dùng thời gian nửa năm này để níu kéo vợ.
Vì diễn kịch, hai vợ chồng đưa theo con gái út về quê đón năm mới.
Thấy bố mẹ và em gái trở về, Ngu Trĩ Nhất vui vẻ không thôi, tíu tít chia sẻ chuyện vui cùng với Thời Dịch: "Bố mẹ em không ly hôn, bọn họ quay lại với nhau rồi, sau này em vẫn là đứa trẻ có cả bố và mẹ!"
Thời Dịch luôn biết Ngu Trĩ Nhất khát vọng tình yêu thương của bố mẹ.
Thấy cô vui vẻ như vậy, cậu cũng nén nhịn không vạch trần màn kịch bằng mặt không bằng lòng của Ngu Khải và Nguyễn Tinh.
Thực ra người sáng suốt đều nhận ra được, nhưng hình như Ngu Trĩ Nhất tự đeo lên mắt một lớp kính lọc, cảm thấy bố mẹ mình vẫn giống như trước.
Vào đêm giao thừa, cô ôm chiếc bình đựng đầy những ngôi sao mà cô từng nghĩ là "ngây thơ" ra ước nguyện: "Hi vọng mình có thể ở cùng với những người mình yêu thương, vĩnh viễn không xa rời!"
Người cô yêu thương rất nhiều. Có người anh trai không chung dòng máu nhưng đối với cô rất tốt, cũng bao gồm cả người máu mủ ruột thịt giống như bà ngoại, bố mẹ.
Đêm giao thừa, khi đồng hồ điểm 0 giờ có người bắn pháo hoa, Ngu Trĩ Nhất đứng ở cửa còn Thời Dịch thì ở bên cửa sổ.
Trong đêm tối mịt mù, hai người không nhìn thấy đối phương nhưng họ đều biết rằng ở nơi đó có người kia!
Ngu Trĩ Nhất đặt chiếc bình sao lên trên bàn, nhìn thoáng qua em gái đang ngủ bên cạnh rồi cũng lên giường mang theo tâm tình chờ mong điều tốt đẹp đi vào giấc ngủ.
Nhưng sáng sớm hôm sau, khi cô tỉnh dậy phát hiện chiếc bình bị mở, cái nắp bình chỏng chơ trên bàn, sao thì rơi vung vãi xung quanh mặt bàn và cả trên đất.
Lúc đó cô vô cùng kinh hãi, ai đã động vào sao của cô!
Người đầu tiên hiện ra trong đầu là Ngu Tâm Nghiên.
Ngu Tâm Nghiên không tiện ngủ cùng bố mẹ, cũng không muốn ngủ với bà, đương nhiên sẽ chiếm một phần chỗ trên giường Ngu Trĩ Nhất. Người trong nhà có lẽ sẽ không lấy ngôi sao của cô ra chơi, khả năng lớn nhất chính là Ngu Tâm Nghiên.
Sao rơi trên đất và bàn cộng lại cũng chỉ được tầm hai, ba trăm. Vậy số còn lại đã đi nơi nào?
Ngu Trĩ Nhất vội vàng mặc áo khoác đi dép ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!