Chương 50: (Vô Đề)

Lâm Dã nghiêng đầu, nhếch miệng lên.

Súng của Chu Thừa Nghiêu đủ ổn, lúc này áp lên cũng không sai, ống kính kéo xa. KG kéo ra mặt trận tấn công tới, đột nhiên góc trên bên phải nhảy ra đánh bại.

"Thiên Minh ngã!" Bình luận viên quát: "Thiên Minh bị gạt mất! Thân thể Thiên Minh còn chưa tốt sao? Vị trí đó của cậu sao lại đổ? Chẳng lẽ kĩ thuật sai sót?"

"Xem phát lại sẽ biết ngay." Một bình luận viên nói: "Thiên Minh mắc khá nhiều sai lầm ở Golden Tournament, huấn luyện viên KG nói bọn họ đã từng làm điều chỉnh, không biết cái điều chỉnh này là cái gì? Có hữu hiệu hay không? Chẳng qua trước mắt, Thiên Minh vẫn chưa điều chỉnh xong."

Sau khi Thiên Minh ngã xuống, bên Tự Kình liền có khoảng trống, anh ta chỉ bắn ngã một người thì mình đã bị hạ gục. Cục diện lập tức mất khống chế, ưu thế tuyệt vời của KG không còn, 3C

-Tiểu Vũ trước sau lấy đi đầu người của Thiên Minh và Tự Kình.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Thiên Minh cậu xảy ra chuyện gì? Cậu có thể đánh thì đánh, không thể đánh thì nhường chỗ cho người khác, bây giờ đây là ý gì?" Tự Kình ném tai nghe lên mặt bàn.

Tiếng nói lạnh lẽo của Chu Thừa Nghiêu vang lên: "Tự Kình."

Tự Kình quay đầu liếc nhìn trọng tài, lại đem tai nghe đeo trở về, Chu Thừa Nghiêu mang 4x ép súng lập tức liền quét ngã Tiểu Vũ ném khói ngăn cản tầm nhìn sau lưng. Ném bom nổ đổ 3C

-Mike, Chu Thừa Nghiêu một phát bắn chết Mike, thanh âm của hắn vẫn tỉnh táo như cũ, chỉ huy nói: "Hầu Tử, gây áp lực."

Hầu Tử bên kia ném hai quả bom.

A Khốc ở tầng hai bị kéo lên, hai đánh hai.

Tự Kình hầu kết nhấp nhô nhìn chằm chằm tầm mắt của Hầu Tử, cưỡng ép đ è xuống tất cả cảm xúc, trong đầu anh ta hiện lên một suy nghĩ, nếu như Thiên Minh đổi thành Lâm Dã, là một cục diện khác. Ý nghĩ này lóe lên một cái rồi biến mất, anh ta không dám suy nghĩ nhiều. Nếu như người Lâm Dã đổi là chính mình, cũng là một cục diện khác.

"Thủ cầu thang." Chu Thừa Nghiêu lên nhà đối diện, hai đổi hai mất máu.

"Công nhà." Chu Thừa Nghiêu đỡ súng, đối diện thò đầu ra hắn một phát theo tới, đối diện liền rụt trở về. Chu Thừa Nghiêu thu súng ném bom, nói: "Hầu Tử, lên." Trong nháy mắt quả bom sắp nổ ném vào từ cửa sổ nhỏ nhà vệ sinh, vang một tiếng oành nổ ngược lại A Khốc. Hầu Tử xông đi lên bị bắn ngã, sau mười lăm phút giáp mặt người cuối cùng bị tạc nổ chết, Chu Thừa Nghiêu lại một quả bom tiến vào.

Chu Thừa Nghiêu dùng Hầu Tử xác định vị trí người cuối cùng của 3C.

3C bị loại.

Chu Thừa Nghiêu nhảy cửa sổ nhảy lầu, hắn ở một giây cuối cùng cứu Hầu Tử còn tia máu.

"Anh Nghiêu, là lỗi của tôi." Thiên Minh nói.

"Ngậm miệng." Chu Thừa Nghiêu nhanh chóng chỉnh hợp vật tư, nói: "Vào bo."

"KG hai đổi bốn, mang đi 3C, 3C xếp hạng mười sáu." Lâm Dã hít sâu đ è xuống cảm xúc, thanh âm mới phát ra tới, nói, "3C cầm tới hai đầu người."

Vận khí không tệ, thật sự không tệ, quá tốt rồi.

Thiên Minh nếu như không phạm lỗi, bọn hắn một điểm cũng không lấy được.

Đỡ súng chính là Chu Thừa Nghiêu, muốn lấy điểm từ trong tay Chu Thừa Nghiêu, toàn bộ nhờ đồng đội Chu Thừa Nghiêu phạm lỗi.

Mưa đạn: "K thần anh không khen khen T thần sao?"

"Hoặc là độc địa A Khốc một chút?"

"Ngược lại, tôi lại khâm phục tài bắn súng của Thiên Minh hơn." Lâm Dã nhìn thấy dưới góc phải chiếu lại, khuôn mặt như ngọc quạnh quẽ, giọng nói trầm xuống, gằn từng chữ: "Đủ Phật hệ."

Mưa đạn yên lặng mấy giây, có fan Lâm Dã nói: "K thần, đừng để bị dẫn dắt bởi đám dưa thôi, chú ý an toàn."

Lâm Dã dựa lại ghế, tiếp tục bình luận cuộc thi đấu hôm nay: "Tới thưởng thức tài thiện xạ của OM, bắn trượt 20 viên, xuất sắc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!