Tôi có quần áo. Lâm Dã không phản ứng kịp, trả điện thoại lại, Tôi không cần mua.
Chu Thừa Nghiêu không muốn câu thông chuyện này với anh, mở APP mua sắm ra chốt đơn mấy kiểu đồ lót trong tiệm mình hay mua, hắn không muốn sau này lúc đang k ích tình như lửa lại sờ tới quần ông già rách lỗ trên người Lâm Dã,
"Anh đi rửa mặt trước đi."
Chốt đơn xong, Chu Thừa Nghiêu lại nhìn đồ lót Lâm Dã, não một đoạn cảnh k ích tình như lửa. Cái đồ chơi này làm được gì? Kéo một cái là rách à?
Lâm Dã từ toilet ra, vẫn là đồng phục đội được phát như cũ, toàn bộ.
Chu Thừa Nghiêu mở APP mua sắm ra tìm cửa hàng hàng đầu mua một lần từ quần áo đến giày, Lâm Dã bên kia đã đeo ba lô màu đen xấu hề hề lên lưng,
"Đội trưởng, tôi xong rồi."
Chu Thừa Nghiêu lại chốt đơn một bộ kem chống nắng chăm sóc da cho nam giới, chờ thi đấu xong lại đi trung tâm thương mại lựa cái ba lô đẹp mắt cho Lâm Dã.
Giày cũng nên mua, Chu Thừa Nghiêu chuyển khoản xong,
"Anh mang size giày bao nhiêu?"
43. Lâm Dã trả lời xong, hơi nghi hoặc một chút, Sao vậy?
Không có gì. Chu Thừa Nghiêu chốt đơn hai đôi giày, đi ra ngoài với Lâm Dã, trên người Lâm Dã có mùi thơm sữa tắm, hắn đứng bên người, nhìn cổ Lâm Dã. Trắng nõn, đường cong gầy yếu,
"Bây giờ anh có thể livestream không?"
"Trong đội yêu cầu sao?"
Lâm Dã lập tức gật đầu, nói,
"Có thể, tôi không có vấn đề."
Cửa thang máy mở ra, Lý Phi thở hồng hộc trừng mắt nhìn Lâm Dã và Chu Thừa Nghiêu.
Hợp đồng ở đây. Lý Phi chạy đầu đầy mồ hôi, nói, Bây giờ ký à?
Xuống dưới. Chu Thừa Nghiêu vào thang máy trước, nhìn Lâm Dã một chút, bình tĩnh nhắc anh,
"Buổi sáng anh không uống nước."
Bờ môi Lâm Dã hơi khô, hôm qua hắn sờ một cái, nếu khô thì hôn có lẽ không thoải mái lắm.
Lâm Dã vội vàng lấy chai trong ba lô ra, đổ nước Chu Thừa Nghiêu mang tới vào, mặt Chu Thừa Nghiêu tối xuống, âm trầm nhìn Lý Phi.
Lý Phi: ...
Anh ta trêu ai ghẹo ai? Cũng đâu phải anh ta muốn Lâm Dã đổ nước qua.
"K thần, đổ nước trong thang máy được không? Sẽ đổ ra mất." Lý Phi kiên trì mở miệng, giống như má mì làm mai,
"Không thôi cậu uống bằng cái chai đó đi."
Lâm Dã vững vàng rót nước vào chai của mình, vặn nắp đóng lại, Cảm ơn anh Lý.
Lý Phi nhìn Chu Thừa Nghiêu, vẻ mặt tôi đã tận lực.
Lâm Dã trả cái chai lại, Cảm ơn đội trưởng.
Chu Thừa Nghiêu cầm chai của mình, lạnh lùng nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!