Lâm Dã nhìn Chu Thừa Nghiêu, Chu Thừa Nghiêu lười biếng dựa trên ghế salon chơi điện thoại, thái độ hờ hững. Lâm Dã mở Weibo ra trong nháy mắt bị thông báo ùn ùn kéo đến làm giật mình, anh lập tắt âm thanh thông báo.
Lượng chuyển tiếp vẫn đang tăng lên, Chu Thừa Nghiêu lại làm rút thưởng à? Lâm Dã nhanh chóng tìm Chu Thừa Nghiêu từ dưới lên, Chu Thừa Nghiêu phát: Hoan nghênh trở về, K thần.
Lâm Dã híp mắt nhếch miệng cười, lại nhanh chóng đ è xuống, mở Weibo Chu Thừa Nghiêu ra nhìn thấy bình luận của fan ở dưới phần lớn đều là vẻ mặt chấm hỏi, bình luận hot nhất là,
"Sao lại muốn ký với Hawk? Cậu ta làm được cái gì? Bốn người trong đội một, một người cũng không thể thiếu."
Lâm Dã li3m khóe miệng, lướt xuống dưới.
"Bây giờ các cậu phát Weibo của Hawk là việc rất không lý trí, cũng rất vi diệu, xin cậu đừng nói chuyện cũng đừng xếp hàng thi đấu thật tốt."
"KG là vinh quang, Hawk là vết nhơ, chúng ta không cần vết nhơ này được không?"
"Tôi yêu KG, cũng yêu TigerK, nhưng chuyện này KG sai thật. Thái độ xóa bình luận ngày hôm qua của blog chính thức làm lòng fan chúng tôi thật lạnh, hôm nay anh lại ủng hộ Hawk như vậy, chún tôi cũng lạnh lòng như vậy."
Cũng có fan Hawk ra nói chuyện, "Lúc Hawk của tụi tui cầm cúp quán quân thế giới các người còn đang chơi bùn đó, bây giờ coi thường anh ấy. Các người có biết chiến tích của Hawk tụi tui không?
Mười tám tuổi đảm nhiệm chức đội trưởng FW nhận hết giải thưởng thi đấu lớn trong nước, mười chín tuổi cầm quán quân thế giới, toàn bộ PUBG có ai mười chín tuổi cầm quán quân thế giới không? T thần của các người là hai mươi tuổi, cảm ơn."
Lâm Dã đưa tay ấn mi tâm, làm gì vậy?
Mặt anh xấu hổ đỏ rần, Chu Thừa Nghiêu phát Weibo của anh với ý tốt. Cái này xé hơi khó coi, anh nên nói cái gì?
Quả nhiên, vị fan này bị fan Chu Thừa Nghiêu đ è xuống đất đạp. Lâm Dã không có dũng khí coi tiếp nữa, Lâm Dã ngẩng đầu lần nữa không kịp chuẩn bị đột nhiên đối mặt với ánh mắt Chu Thừa Nghiêu.
3C A Khốc đã bị đồng đội lôi đi trang điểm, trên ghế sa lon dài chỉ có hai người ngồi, Lâm Dã nhìn Chu Thừa Nghiêu chừng nửa phút, anh mở miệng, Thật có lỗi.
Cái gì?
"Cậu không cần phát Weibo đó đâu." Lời ra khỏi miệng Lâm Dã lại cảm thấy mình không biết tốt xấu, Chu Thừa Nghiêu cho Weibo anh phân lưu [1], cho Lâm Dã nhiệt độ,
"Gây phiền phức cho cậu."
[1] Theo mình hiểu ở đây chắc kiểu cho fan, cho nhiều người biết tới á.
Chu Thừa Nghiêu trả lời một cái bình luận, mới để điện thoại xuống nhìn Lâm Dã chăm chú, chợt nở nụ cười, giọng nói trầm thấp,
"Anh không phải phiền phức."
Lâm Dã khẽ giật mình, bàn tay thon dài của Chu Thừa Nghiêu giơ ra trước mặt, hắn ngẩng mặt cằm chỉ chỉ lòng bàn tay, vẫn là thái độ lười biếng, ra hiệu nói.
"Đưa điện thoại cho tôi."
Lâm Dã không hề nghĩ ngợi liền đưa điện thoại cho Chu Thừa Nghiêu, Chu Thừa Nghiêu nhận lấy thuận tay cất vào túi quần của mình, nói,
"Tối trả anh, đừng lướt Weibo nữa."
Lâm Dã: ...
Đầu tiên là tịch thu thuốc lá của anh bây giờ lại tịch thu điện thoại, thao tác này làm Lâm Dã trợn mắt hốc mồm. A?
A cái gì?
Chu Thừa Nghiêu lấy sữa bò từ trong ba lô Thiên Minh ra đưa cho Lâm Dã.
"Chuyện Weibo tôi sẽ xử lý."
Không cần. Lâm Dã nhận sữa bò, Không cần thiết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!