Chương 14: (Vô Đề)

Lâm Dã nhướng lông mày, ngón cái xẹt qua màn hình di động, kéo xuống dưới Weibo lộ ra bình luận đầu tiên:

"Nghiêu ca khó tính online mắng chửi người, hỏi chuyện gì xảy ra? Đến chỗ Trạm Tỷ [1] xem để xem tin hot."

[1] Trạm Tỷ: là một từ thông dụng trên internet, dùng để chỉ những người hâm mộ thần tượng có máy ảnh cao cấp, đồng thời cũng dùng để chỉ những người quản lý và điều hành các đài hỗ trợ thần tượng ngôi sao. Thuật ngữ Trạm Tỷ đầu tiên xuất phát từ vòng tròn gạo Hàn Quốc.

Chu Thừa Nghiêu lại có Trạm Tỷ? Fan hâm mộ cao cấp như vậy lần đầu tiên Lâm Dã thấy ở giới thể thao điện tử, mở Weibo Trạm Tỷ ra nhìn thấy tấm áp phích nhân vật lớn đầu tiên trên trang chủ,

"Nhấn xem Lý Dương online khóc lóc om sòm."

Lâm Dã: ...

Chữ đỏ lớn đẫm máu, vô cùng k1ch thích.

Lâm Dã tiếp tục đi xuống tầng dưới, sao đột nhiên đảo ngược tình thế rồi?

Anh bước nhanh xuống tầng thẳng đến bãi đỗ xe, Trần Kiệt dựa bên cạnh xe chơi điện thoại, nghe được tiếng vang ngẩng đầu nhìn thấy Lâm Dã liền nở nụ cười,

"Dã ca, chúng ta đi ăn cơm trước, rồi xem căn cứ có được không?"

Đôi mắt đen nhánh của Lâm Dã nhìn chằm chằm Trần Kiệt.

Dã ca? Làm sao vậy?

Lâm Dã tỉnh táo lại, mở cửa xe,

"Tôi mời cậu ăn cơm trưa, cậu muốn ăn gì?"

"Sao có thể để anh mời chứ, để anh mời khách, trở về Nghiêu ca không bẻ đầu tôi --" đột nhiên phanh lại, Trần Kiệt ngồi lên xe cười khan một tiếng, để điện thoại xuống kéo dây an toàn lên,

"Anh là người phương bắc à? Gần đây vừa mở một quán đồ ăn phương bắc cũng rất được, không thì chúng ta qua thử?"

"Được, làm phiền rồi." Lâm Dã cũng kéo dây an toàn lên, đặt điện thoại lại, quay đầu nhìn Trần Kiệt. Chu Thừa Nghiêu đối với anh quá tốt rồi, Lâm Dã sống 23 năm chưa từng gặp ai tốt như vậy, anh có chút sợ hãi. Vì sao lại tốt như vậy? Xác suất hai mươi phần trăm?

Nếu như phẫu thuật thất bại, anh lấy gì trả cho Chu Thừa Nghiêu?

Coi như thành công, bây giờ kỹ thuật của Lâm Dã cũng bình thường cũng không phải đứng đầu gì, sau khi phẫu thuật sẽ giảm xuống, chính là trình độ bình thường của tuyển thụ chuyên nghiệp.

Vô duyên vô cớ tốt như vậy, Lâm Dã như giẫm trên bông, không có cảm giác chân thực.

Cái kia --

Cái gì? Trần Kiệt lập tức quay đầu nhìn Lâm Dã.

"Các cậu biết hotsearch hôm qua?" Lâm Dã xoa nhẹ mũi, vẫn cảm thấy tất cả mọi thử ở hiện tại giống như là năm mơ, Một chiếc bánh khổng lồ từ trên trời rơi xuống, lạch cạch rơi xuống trên dầu anh.

"Anh nói chuyện Lý Dương?"

Ừm. Nhịp tim Lâm Dã có chút nhanh, anh không biết người khác sẽ thấy thế nào.

"Lý Dương cũng quá xé." Trần Kiệt cười ra tiếng,

"Đem giới giải trí áp dụng vào giới thể thao điện tử, lăn lộn giới hâm mộ lăn lộn đến ngốc hả? Anh đừng quản chuyện này, sẽ có người xử lý, dù sao Lucifer cũng nhảy nhót không được bao lâu."

Hầu Kế Lâm Dã nhấp nhô, có người tin tưởng anh vô điều kiện, đây là loại cảm thụ gì? Tâm tình rất phức tạp. Anh giật khóe miệng xuống, nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, một lát mới nói, Cảm ơn.

"Lucifer bật hack cũng không phải một ngày hai ngày, trước đó không có lạnh chẳng qua là không ai trị hắn, lần này hắn chủ động nhảy ra tìm đường chết, chúng ta liền giúp hắn một chút."

Có thể là điểm xuất phát của câu lạc bộ KG ngay tại Everest, nên người của bọn họ, từ trên xuống dưới nói chuyện đều lộ ra cỗ ngạo khí, Muốn chết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!