Ban đầu, Ngu Cốc Thu nghe dự báo thời tiết nói rằng sẽ không có mưa, hơn nữa buổi tối cũng chẳng cần chống nắng, nên cô không mang theo dù. Thang Tuấn Niên cũng vậy. Hai người vừa ra khỏi cửa hàng điện máy được vài trăm mét, một trận mưa lớn bất ngờ ập xuống, trút thẳng lên đầu, khiến người đi đường ai nấy đều ướt như chuột lột, họ cũng chẳng ngoại lệ.
Đặc biệt là Thang Tuấn Niên không thể đi nhanh được, đến khi Ngu Cốc Thu kéo anh vào được dưới mái hiên tránh mưa thì quần áo cả hai đã ướt sũng. Thảm nhất là cô, lúc nãy ôm cái máy massage trong tay, để tránh làm ướt nó nên áo khoác ngoài càng dính nhiều nước hơn, nặng trĩu bết chặt vào người, nước mưa không cần vắt cũng đã nhỏ tong tong xuống đất.
Lẽ ra, được cùng người mình thích trú mưa dưới mái hiên, trong rất nhiều câu chuyện tình mà cô từng đọc, đó là một chuyện vô cùng lãng mạn. Nhưng giữa đêm mưa đông vừa lạnh vừa ướt như thế này, chẳng thể nào nảy ra nổi một chút ý niệm lãng mạn nào. Ngu Cốc Thu hắt hơi hai cái, chỉ mong mau mau chạy về nhà tắm nước nóng, bằng không cô đã thấy cơn cảm đang giơ tay vẫy gọi mình rồi.
Thế nhưng lúc này mưa càng lúc càng nặng hạt, chẳng có dấu hiệu ngớt đi. Cách ga tàu điện ngầm vẫn còn khá xa, mà gọi xe thì đã có cả trăm người xếp hàng chờ.
Ngu Cốc Thu bất lực nói: "Bây giờ gọi xe đông lắm, để tôi xem bên anh thế nào."
Thang Tuấn Niên đưa điện thoại của anh cho cô xem.
"Bên anh cũng giống bên tôi thôi."
Cơn mưa này đến thật bất ngờ, nên mới gây tắc nghẽn như thế, nhất thời đành phải chấp nhận, ngoan ngoãn đứng chờ.
Trong lúc chờ đợi, Thang Tuấn Niên bỗng hỏi: "Tôi nghĩ kỹ rồi, hình như tôi chưa từng nói với cô ngày sinh nhật của tôi. Sao cô lại biết vậy?"
Câu hỏi ấy chẳng có chút báo trước nào, bất ngờ đến mức Ngu Cốc Thu hít vào một hơi, mũi co lại, rồi lập tức hắt hơi thêm một cái thật mạnh.
Việc đóng giả người khác quả thật phải để ý đến từng chi tiết nhỏ, không thể lơ là dù chỉ một chút. Cô hoàn toàn không nhận ra mình đã quen miệng nói ra thông tin mà "Ngu Cốc Thu" biết, trong khi đáng ra "Ngô Đông" mới là người đang đối thoại với anh.
"À… không có sao?" Cô suýt nữa cắn phải lưỡi mình, vội vàng nói lấp, "Ồ, không phải anh nói với tôi, là Lâm Thục Tú nói cho tôi biết đó."
"Bà ấy…?"
Ngu Cốc Thu liên tục "ừ ừ" đáp lại, nhân cơ hội thêm mắm dặm muối, mong làm dịu bầu không khí giữa họ: "Bà ấy luôn nhớ ngày sinh của anh đó."
Dĩ nhiên là cô bịa.
Sắc mặt Thang Tuấn Niên lại lạnh xuống, không nói gì nữa, xem như tạm thời qua được cửa ải này.
Lại qua chừng mười phút, khi Ngu Cốc Thu hắt hơi thêm một cái nữa, Thang Tuấn Niên khẽ nhíu mày, rồi nói ra một câu khiến cô suýt thì trợn tròn mắt.
"Hay là… chúng ta tìm một khách sạn gần đây? Nếu có chỗ thuận tiện."
Cô nghi ngờ mình nghe nhầm, chắc là do tiếng mưa quá lớn, nên lẫn lộn âm tiết nào đó chăng.
Thang Tuấn Niên nói tiếp: "Bây giờ mưa vẫn chưa ngớt, chắc không phải mưa rào đâu, còn phải kéo dài thêm một lúc nữa. Chi bằng thuê hai phòng, cô nên tắm nước nóng ngay đi, nếu không sẽ cảm mất. Tôi nghe cô cứ hắt hơi mãi."
Sau khi nghe rõ từ chỉ số lượng, Ngu Cốc Thu mới kịp hoàn hồn, trái tim đang lơ lửng trên không như chiếc xích đu cũng rơi trở lại, cô ngượng ngập khẽ đáp: "Nhưng mà, với anh thì có bất tiện không? Anh đâu biết cấu trúc của khách sạn thế nào."
"Không sao."
Anh nói nhẹ bẫng, nhưng Ngu Cốc Thu hiểu, anh chỉ không muốn để cô tiếp tục đứng đó chịu lạnh mà thôi.
Tim cô đập thình thịch, dù sao thì trước hết cũng nên lấy điện thoại ra tìm thử xem. Kết quả là thật sự có một khách sạn, cách đây chỉ vài trăm mét, như thể ông trời cố tình ép cô phải bước thêm bước này.
"Được… vậy chúng ta đi thôi."
Họ khá may mắn, trên đường đi có đúng một cửa hàng tiện lợi, mỗi người liền mua tạm ít đồ dùng cá nhân.
Hai người ướt sũng tiến vào quầy lễ tân khách sạn, Ngu Cốc Thu còn hơi chần chừ chưa mở miệng, Thang Tuấn Niên đã chủ động lên tiếng trước: "Xin chào, cho hỏi còn hai phòng trống không?"
"Có ạ, anh chị muốn nhận phòng ngay bây giờ phải không?"
"Đúng vậy."
"Được rồi, làm phiền anh chị xuất trình căn cước công dân, bản điện tử cũng được ạ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!