Chương 28: Cái nhìn đầu tiên

Ngu Cốc Thu đến hội quán massage Thanh Thân, lại gọi số 26.

Cô không đến đây nhiều lần, trừ một lần số 26 không có mặt, còn lại đều gọi cô ấy. Vì thế khi số 26 bước vào phòng, nghe thấy giọng của Ngu Cốc Thu liền nhận ra ngay, nói: "Là chị à."

Ngu Cốc Thu hơi uể oải: "Tai mấy người thật sự thính quá nhỉ."

Cô gái hiểu ra: "

"Mấy người"? …À, chị đang nói đến người bạn đó của chị đúng không?"

"Đúng rồi." Ngu Cốc Thu kể cho cô ấy nghe chuyện con mắt giả bị người ta nhận ra qua giọng, tiện thể hỏi: "Em có từng dùng cái app đó chưa?"

Cô gái lắc đầu: "Em sợ nói chuyện với người lạ lắm."

"Hả?" Ngu Cốc Thu ngạc nhiên, "Nhưng em làm công việc này mà…"

Cô vẫn nhớ lần đầu đến đây, đối phương còn rất khéo léo bắt chuyện với mình.

Số 26 cười khổ: "Đó là vì công việc thôi mà."

"…Vậy thì chúng ta cũng giống nhau đó! Nhà chị lúc nào cũng bừa bộn, đồng nghiệp còn trêu là không ngờ chị lại sống kiểu vậy."

"Công việc của chị mệt lắm mà, tan ca rồi lười cũng là chuyện bình thường thôi. Hôm nay chị muốn tập trung massage chỗ nào?"

"Hôm nay đầu chị lại hơi nhức. Nhưng trước khi bắt đầu, chị muốn cho em nghe một thứ… đây mới là mục đích chính hôm nay của chị!"

"Hả?"

"Chị giúp em đeo tai nghe nhé?"

"Dạ… được. Cảm ơn chị!"

Ngu Cốc Thu lấy tai nghe của mình đeo lên tai cô gái, sau đó lấy điện thoại ra, mở đoạn ghi âm trong đó.

Số 26 yên lặng đứng nghe, đôi mắt xám nhạt nhìn vào khoảng không, dáng vẻ như đang lạc vào trong âm thanh.

Ngu Cốc Thu cúi đầu, dõi theo thanh tiến trình của đoạn âm đến cuối. Số 26 chợt bừng tỉnh, tháo tai nghe ra, có vẻ không chắc chắn nói: "Đây là âm thanh gì vậy? Rất trống trải… có chút giống vũ trụ."

"Đó là âm thanh của căn phòng này."

"…Căn phòng?"

"Là Sao Mộc đó." Ngu Cốc Thu gãi gãi đầu, "Chị có đi một buổi triển lãm về âm thanh vũ trụ, ở đó có một đoạn ghi âm âm thanh của sao Mộc, lúc nghe liền nhớ đến em. Chị đã ghi lại phần có thể ghi được, muốn cho em nghe thử."

Số 26 sững người vài giây, lúng túng nói khẽ một tiếng cảm ơn.

Ngu Cốc Thu xua tay, rồi chợt nhớ ra cô ấy không nhìn thấy, bèn nhanh chóng leo lên giường massage.

"Bắt đầu đi, chị sẵn sàng rồi." Cô úp mặt vào lỗ tròn của gối, nhắm mắt nói, "Hôm nay em không cần cố gắng nói chuyện với chị đâu, sau này cũng đừng— á!"

Bàn tay của Số 26 ấn mạnh lên vai Ngu Cốc Thu, khiến cô đau đến mức kêu to một tiếng.

Nghe thấy tiếng cô kêu, đối phương bật cười, nói: "Không cần phải gượng ép đâu."

"…Gì cơ?"

Ngu Cốc Thu vẫn chưa hiểu ra.

"Bạn bè nói chuyện với nhau thì có gì mà phải gượng ép chứ?" Giọng cô ấy dịu dàng, "Em tên là Lật Thư, còn chị thì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!