Chương 126: Ánh lửa kinh thiên

Giờ Thái tử Lưu Dực đã thay mặt xử lý chuyện triều chính, nghe nói khi bệ hạ tỉnh táo cũng biểu thị ý muốn thoái vị dưỡng bệnh, để Lưu Dực sớm đăng cơ.

Nội phủ đã nhận được thánh chỉ tương quan liền bắt đầu chuẩn bị sắp xếp cho việc tân đế đăng cơ.

Lâm Lang biết sắp tới Đào Nhã Xu sẽ rất bận rộn. Tháng của nàng ấy so với nàng còn lớn hơn nhiều, không nên vất vả như vậy.

Vậy nên vào ngày khai quang của chùa, nàng tự xung phong nhận việc khai quang tượng Phật mới, dù sao thì lúc trước khi nàng được phong Nghi nhân cũng chính là nhận việc cầu phúc của hoàng tự, với chuyện này nàng cũng đã quen thuộc rồi.

Đợi đến khi nàng sắp xếp ổn thỏa những việc vặt này, Thái tử và Thái tử phi cứ đến đốt một nén hương, cầu vì bệ hạ là được rồi.

Bây giờ người Nhã Xu cũng rất nặng nề, nếu có người giúp đỡ tất nhiên sẽ rất tốt nhưng Lâm Lang cũng mang thai, làm như vậy sẽ vất vả, chỉ mong nàng đừng mệt nhọc.

Lâm Lang chỉ cười nói: "Cũng không phải nhất định phải là ta tự tay bày đèn Phật, ta chỉ là xem trước một vòng xem xem có gì bất ổn không thôi, sẽ không mệt người đâu!"

Nhã Xu thấy có lý mới mỉm cười đáp ứng.

Trước đây khi Sở Lâm Lang đến hoàng tự chỉ ngồi một cỗ xe ngựa của mình, tự đi rồi lại tự về rất thoải mái.

Mà lần này nàng xuống xe ngựa lại thấy trước sơn tự có mấy vị tăng nhân và Lục vương phi đã đến sớm cùng với mấy vị phu nhân của các đại thần đều đang đợi nàng, thật sự có chút giật mình.

Khi mọi người tươi cười đón chào, Lâm Lang mới thật sự ý thức được, mình hiện giờ không chỉ có thân phận cá chép vàng của hoàng thất mà còn là phu nhân của trọng thần nhất phẩm của triều đình Tư Đồ Thịnh.

Nhìn mọi người a dua nịnh hót, dùng gương mặt tươi cười đón chào, Sở Lâm Lang không cần lắc mai rùa cũng biết vận quan của phu quân mình hẳn sẽ thăng thêm một bước nữa.

Trong đó Lục vương phi là thân thiết nhất, nàng ấy không gọi nàng là Sở phu nhân nữa mà mở miệng liền gọi sư mẫu.

Tư Đồ Thịnh là phu tử của Lục hoàng tử, vậy nên gọi Sở Lâm Lang là sư mẫu liền tỏ ra đặc biệt thân thiết.

Lục vương phi tuy gọi đến thân thiết nhưng kỳ thực trong lòng nàng ta cũng rất bấp bênh.

Dù sao lúc trước khi Sở Lâm Lang náo loạn hoà ly với Chu gia, nàng ta cũng từng kéo phe. Tuy rằng sau đó nàng ta nghe lời Lục hoàng tử, đối xử với Sở thị cũng còn tính là hòa nhã.

Nhưng lúc đó nàng ta tuyệt không nghĩ đến, Tư Đồ Thịnh lại cưới Sở Lâm Lang, người từng là quản sự trong phủ của mình.

Nghĩ kỹ lại, Lục vương phi phát hiện khắp nơi mình đều sơ sót.

Hiện giờ Tứ hoàng tử và tiền Thái tử đã lần lượt ngã ngựa, mà Tư Đồ Thịnh lại đứng vững không đổ, cùng với Tam hoàng tử đột nhiên xuất hiện tạo nên dáng vẻ quân thần hòa hợp.

Sở Lâm Lang cũng tình như tỷ muội với Thái tử phi Đào Nhã Xu.

Lần này không cần Lục hoàng tử dặn dò, Lục vương phi cũng biết mình nên hành sự thế nào. Nàng ta sợ nhất chính là Sở thị ghi hận, nhớ kỹ mối hận giành phu quân của nhị muội Tạ Du Nhiên.

Vậy nên khi đón được phu nhân Xu Mật Sử Sở thị ở trước sơn tự, Lục vương phi liền càng thêm cẩn thận, tươi cười nói chuyện nhị muội Tạ Du Nhiên đã hoà ly với Chu Tùy An.

Dưới sự an bài của phụ thân Tạ Thắng, Tạ Du Nhiên cũng sắp tái giá. Chỉ là nàng ta bị gả đi rất xa, ở vùng Chiết Thành ven biển, người nàng ta gả là một góa phu họ Thương bốn mươi tuổi, gia đạo thịnh vượng, chức quan lục phẩm, dưới gối có ba nhi nữ của thê tử quá cố để lại.

Tạ Thắng biết tính tình nhị nữ nhi của mình nên ông cũng lo lắng hết lòng, đặc biệt chọn một tân lang là người có tính tình cứng rắn, có thể chế ngự được tính tình của Tạ Du Nhiên.

Hơn nữa nàng ta còn gả xa, khó có thể ỷ thế Tạ gia và tỷ phu nàng, nhất định phải thu liễm tính tình mà an phận sống qua ngày.

Chỉ là nam nhân đó cũng không phải dạng người mà Tạ Du Nhiên thích, trông hắn có chút mập mạp, so với công tử Vương gia mà lúc trước Tạ Du Nhiên chướng mắt thì càng giống con cóc hơn.

Tạ Du Nhiên tất nhiên là không đồng ý, nhưng Tạ Thắng lại nói môn thân này cũng là nàng ta trèo cao.

Dù sao thân thể nàng ta đã tổn thương, khó có thể sinh nở, người biết gốc rễ ở Kinh thành ai chịu lấy nàng? Vị này tuy tuổi tác lớn chút nhưng đã có nhi nữ rồi, nhi tử lớn cũng đã có công danh, tiền đồ vô lượng.

Không xét đến tuổi tác và dung mạo thì điểm nào không hơn tên Chu Tùy An vô dụng kia?

Quan trọng nhất là phụ mẫu của Thương đại nhân đều đã mất, Tạ Du Nhiên gả qua sẽ không bị bà bà khinh thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!