Lưu quản sự theo hầu suốt cả đêm, trong lòng mệt mỏi rã rời.
Bị Định Tây hầu tra hỏi, ông không dám giấu giếm nửa lời, bèn thành thật thuật lại đầu đuôi mọi chuyện.
"Biểu cô nương mang một con gà về, khí thế hùng hổ, sải bước mạnh mẽ.
Bọn tiểu nhân thấy tình hình không ổn, bèn theo sát nàng đến trước thư phòng của Đại công tử."
"Chỉ thấy Đại công tử bị ép sát vào cây cột.
Bọn tiểu nhân không dám động vào Biểu cô nương nên đành sai A Đương đi gọi người ở hậu viện."
"Văn ma ma là người đầu tiên tới, bà ấy còn đưa cho Biểu cô nương một con dao.
Đợi đến khi Thế tử phu nhân đến nơi, đôi bên vẫn chưa ai chịu nhượng bộ."
"Lý do cũng đã được làm rõ, là Đại công tử đi đến Tướng Quân phường đá gà và đánh cược.
Không biết bằng cách nào mà chuyện này đến tai Biểu cô nương.
Nàng giận dữ bắt con gà về đây."
"Đại công tử bị quở trách, Thế tử phu nhân không can thiệp, bọn tiểu nhân nào dám nhiều lời?
Biểu cô nương nắm tay Đại công tử rồi tự tay giết chết con gà đó."
"Những chuyện sau đó thì Hầu gia đều đã biết rồi."
Định Tây hầu nhíu chặt mày, lần này ông chỉ nghe sơ qua đã nắm được điểm mấu chốt:
"Đá gà đánh cược ư?"
Ông không hỏi thật giả.
Nếu là chuyện bịa đặt, với tính cách dịu dàng của con dâu ông, nàng sẽ can ngăn từ sớm.
Còn Lục Chí – thằng nhãi này – nếu không đuối lý, đời nào lại ngoan ngoãn để cho A Vi cầm dao dí vào người?
Điều Định Tây hầu không hiểu là một chuyện khác:
"A Vi mới trở về kinh thành mà đã biết chuyện Lục Chí đi đá gà.
Sao trước đó trong phủ lại không ai hay biết?
Đám người theo hầu thằng nhãi đó đâu rồi?"
Lưu quản sự đáp:
"Nghe nói Diêu ma ma đã cho nhốt hết lại rồi, đợi Thế tử phu nhân ngày mai hỏi tội."
"Vậy cũng được."
Định Tây hầu khẽ gật đầu.
Thằng nhãi gây chuyện thế này, con dâu chắc chắn đã mệt mỏi.
Hiện tại đã khuya, đợi đến sáng mai rồi xử lý cũng hợp tình hợp lý.
Hơn nữa, việc trong phủ đã giao vào tay con dâu quản lý, Định Tây hầu không tiện tùy ý can thiệp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!