Chương 5: (Vô Đề)

Hứa Niệm dùng giọng điệu khẳng định, vừa

rồi cô phát hiện ra điểm không thích hợp, sau khi Lục Chu đi ra trên

thái dương toàn là mồ hôi, sắc mặt dường như cũng nhợt nhạt. Lúc đầu còn tưởng cậu không khỏe, nhưng đến lúc sau nhìn thấy ống tiêm bên cạnh bàn mặt chược cách đó không xa…

Nghĩ đến đây, cả trái tim cô chấn động.

Hứa Niệm và Lục Sơn là thanh mai trúc mã, đương nhiên cũng quen biết Lục Chu từ nhỏ. Lục Chu từ nhỏ đã hướng nội, nhưng ngoại trừ thỉnh thoảng tùy hứng, tính tình hơi kiêu căng thì thực ra cậu chưa từng làm việc gì vượt quá phép tắc. Từ khi nào thì cậu bắt

đầu trở thành một bộ phận trong đám người như vậy, cô thực sự không

biết.

"Lục Chu, người này là ai?" Hứa Niệm rốt

cục khiến cho người cùng phòng chú ý, có người mang ánh mắt không tốt

nhìn qua, ánh mắt như đang nhìn một kẻ xâm nhập.

Lục Chu cau mày cũng không trả lời, chỉ đưa tay tóm lấy cánh tay của Hứa Niệm: "Chị về trước đi."

Hứa Niệm cũng trở tay kéo cậu: "Theo chị."

Trong lúc hai người đang giằng co thì có

người đã xông tới, đại khái là cô thấy thứ không nên nhìn, lúc này muốn

đi là không có khả năng. Lục Chu chính là không để ý tới người khác, chỉ một mặt kiên trì để cô rời đi, nhưng thật ra vẫn luôn che chở trước

người cô sợ người khác làm cô bị thương.

Không khí bắt đầu trở nên căng thẳng, mắt thấy Lục Chu sẽ vì cô mà đánh nhau với người khác. Cuối cùng có người

đã gọi cho bảo vệ.

Bảo vệ và quản lý rất nhanh đã tới, phải

công nhận rằng tốc độ xử lý sự cố của hội sở này rất nhanh, trong phòng

nhất thời trở nên thật náo nhiệt.

"Các người làm việc kiểu gì thế? Sao lại

để cho một kẻ quái lạ trà trộn vào?" Có người chỉ trích, có người lấy đồ đạc chuẩn bị rời đi.

Quản lý biết Hứa Niệm, ở Thanh Châu cô

cũng coi như có chút địa vị, trước đó lại thấy cô và Ngô cục cùng nhau

đến ăn cơm. Lúc này hai bên đều không thể đắc tội, đành phải cười làm

lành: "Thật ngại quá, là chúng tôi thất trách, chuyện này nhất định hiểu lầm gì đó."

Bên này anh ta cũng muốn lấy lòng Hứa Niệm, Hứa Niệm lại trực tiếp ngăn lời anh ta: "Ông chủ của các anh đâu?"

"Này …" quản lý nghẹn họng, ấp úng hồi

lâu mới nhỏ giọng nói bên cạnh cô, "Chúng tôi mới vừa thay đổi ông chủ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!