Hứa Niệm nghe giọng điệu của cô ta lúc
nói chuyện với Đường Trọng Kiêu thì đoán đây chính là vị em gái "Bảo
bối" kia. Quả nhiên đối phương đặt khay lên trên bàn, ngữ khí nói chuyện càng thể hiện sự kiêu căng: "Anh che giấu bảo bối cẩn thận như vậy,
không phải là Hứa tiểu thư không dám gặp người khác đấy chứ?"
Cô ta thản nhiên nhìn Hứa Niệm, chủ động vươn tay ra: "Chào cô, Đường Mạc Ninh."
"Chào cô." Hứa Niệm vừa mới vươn tay ra một nửa đã bị Đường Trọng Kiêu bắt được kéo trở lại.
Ánh mắt anh nghiêm túc, từng chữ từng chữ nói với cô: "Ăn cơm thôi." Nói xong liền cường thế đặt chiếc đũa vào
trong tay cô, cũng không cho cô cơ hội nói quá nhiều với Đường Mạc Ninh.
Đường Mạc Ninh không được để ý tới cũng
không tức giận, ngược lại kéo ghế dựa bên cạnh ngồi xuống, bộ dáng chống cằm muốn cười mà không cười: "Em còn tưởng rằng anh hai chỉ thương mình em thôi chứ, đau lòng quá."
Đường Trọng Kiêu không nhìn cô, chỉ là âm điệu hơi trầm xuống: "Mẹ và cô ấy còn đang chờ em đấy."
"Gấp cái gì, em còn muốn trò chuyện cùng
Hứa tiểu thư mà." Đường Mạc Ninh một chút cũng không sợ vị anh trai này, như cảm thấy vô cùng hứng thú với Hứa Niệm, "Chị và anh trai tôi, bây
giờ là người yêu?"
"Chúng tôi…"
Hứa Niệm muốn nói lại bị ngắt lời. Đường
Trọng Kiêu buông đũa, sắc mặt chuyển sang u ám: "Ninh Ninh, bọn anh đang ăn cơm, em như vậy rất không lịch sự."
Ngoài miệng anh nói bình thản, nhưng đôi mắt đã sớm chứa đầy gió bão, ngay cả Hứa Niệm cũng nhìn ra người này mất hứng.
Đường Mạc Ninh lúc này mới thè lưỡi,
giọng điệu không tình nguyện: "Chỉ là tùy tiện tâm sự với cô ấy thôi mà. Anh hai, anh quá khẩn trương."
Cô nói xong đứng lên, sửa sang lại quần
áo trên người, hơi cúi người chớp mắt với Hứa Niệm: "Hứa tiểu thư nếu
nhàm chán, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tôi đi chơi, tôi rất thích chị đấy."
Mỗi người Đường gia luôn khiến Hứa Niệm
sinh ra cảm giác áp bách khó hiểu, thật giống như đằng sau bộ mặt mỉm
cười của họ, cất giấu những thứ khiến người ta không rét mà run. Cô
khách khí mỉm cười đáp lại, chỉ nói một chữ: "Được."
Đường Mạc Ninh lúc này mới quay người rời đi. Hứa Niệm nhìn chằm chằm bóng lưng cô ta đến thất thần, cho đến khi
bị người đàn ông bên cạnh nhẹ nhàng nhéo nhéo mũi.
"Ninh Ninh từ nhỏ đã bị người trong nhà
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!