Gió tháng 3 luôn còn mang theo chút se lạnh, đặc biệt là khi phóng ngựa chạy như bay, gió thổi vào mặt sắc như dao, may mà lũ mã tặc đã quen với cuộc sống này, không đến nỗi bị cào rách mặt, tả tơi.
Nơi các mã tặc ẩn mình là một thôn nhỏ gọi là kênh mương, xuất phát từ đây tới quận Ngư Dương không xa lắm, khoảng ba trăm dặm, hơn nữa đường xá của Đại Tùy vừa bằng và thẳng, chiến mã chạy rất thoải mái.
Nói thoải mái chỉ là tương đối, nếu là dân thường ngồi lắc lư nửa giờ trên lưng ngựa có lẽ mông sẽ bị mài rách da, chạy một mạch ba trăm dặm, kể cả kỵ binh chính quy cũng sẽ cảm thấy đau khổ.
Người ngồi lâu dài trên lưng ngựa rất dễ nhận ra, đi trên đường bạn thấy hai chân của ai không được tự nhiên, chân vòng kiêng, khi đi thân trên bất động, thân dưới lắc lư, không phải người cưỡi ngựa lâu dài thì là trẻ bị bại liệt.
Nếu ở trong nhà tắm thì càng dễ phân biệt, trên mông ai có nốt chai là gần như có thể xác định được thân phận, không phải ngày nào cũng bị đánh thì là ngày tám tiếng cưỡi ngựa. Chuyện hàng ngày bị đánh cũng chưa thấy ai nỡ đánh chai cả mông.
Đám mã tặc này ban đầu đi theo Trương Trọng Kiên sinh sống ở Yến Sơn đã nhiều năm, rồi lại sống mấy năm ở Tái Bắc, họ đã quen với những ngày tháng trên lưng ngựa.
Sau khi từ kênh mương đi về phía bắc tới huyện Cố An mua đồ tiếp viện xong, đội mã tặc Thiết Phù Đồ ở vùng Trác quận U Châu như những gã hòa thượng rời đi, điểm dừng chân tiếp theo của chúng là quận Ngư Dương, không ai ngờ cái nơi bé tí tẹo ấy lại quăng xuống nhiều tính mạng các anh em như thế.
- A gia, tiểu Địch có ở Ngư Dương không?
Lý Nhàn đang cưỡi một con ngựa đen mới hai tuổi, đây là con ngựa do Trương Trọng Kiên cố ý chọn ra cho hắn từ trong mấy chục con ngựa non. Nghe nói cũng có huyết thống Bác Đạp Ô nổi tiếng của Khiết Đan, nhưng phía trên vó ngựa không có bốn mảng lông trắng như mây.
Con ngựa này đã được Lý Nhàn nuôi hơn một năm, rất thích nó. Trần Tước Nhi từng cố ý giễu cợt nói một con Bác Đạp Ô không thuần khiết thì có gì là hiếm? Tiểu tử ngốc nhà ngươi có gì đắc ý.
Lý Nhàn với vẻ mặt thâm trầm nói tiểu Điểu ca không hiểu, ngựa không giống với người, giống tạp chưa chắc đã không phải là đồ tốt.
Trương Trọng Kiên ngậm một cọng cỏ trong miệng, ngẩng đầu nhìn sắc trời mờ mịt:
"Được cô cô đón đến núi Bát Tiên, nói gì thì nha đầu đó căn cốt thanh kỳ là mầm giống tốt, thế nào cũng phải thu làm đệ tử nhập môn. Con cũng biết đấy, ta không thể trêu vào cô cô kia của con."
Lý Nhàn mỉm cười, đúng thế, trong lục lâm này đâu có mấy người đàn ông dám trêu ghẹo Hồng Phất Nữ.
Lý Nhàn cảm thán, cùng là cô cô, khoảng cách lại lớn thế? Dương Quá có cô cô, cuối cùng đã thành vợ hắn, còn ta cũng có cô cô, không cẩn thận có lẽ thành nghĩa mẫu của ta mất.
- Lão gia, nếu đánh nhau thật, người và cô cô ai lợi hại hơn?
Lý Nhàn vẫn rất tò mò vấn đề này.
Trương Trọng Kiên nghĩ một lát nói:
- Lập tức chém giết, không cần năm hiệp ta có thể thắng nàng. Nếu chiến đấu gần, những tiểu xảo đó của cô cô con khi thi triển, ta thật sự không nói được ai thắng ai thua. Những thủ đoạn ngổn ngang ấy của nàng ta, nghĩ lại thật khiến người khác đau đầu.
- Đáng tiếc.
Lý Nhàn thở dài.
- Đáng tiếc cái gì?
- Đáng tiếc một nghĩa mẫu rất tốt, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình.
Trương Trọng Kiên liếc nhìn Lý Nhàn nói:
- Không được nói bậy! Trong lòng Hiền đệ Dược Sư có kế trị quốc, văn trị võ công đều ở trên ta. Hơn nửa Hồng Phất và y từ lâu đã có hôn ước, sau này không được nói những câu lung tung như thế, để cô cô con nghe được sẽ xé rách miệng con ra.
Lý Nhàn rùng mình, nghĩ lúc nhỏ khi lần đầu tiên gặp Hồng Phất Nữ, giờ vẫn đang sợ hãi trong lòng. Cũng không biết bà cô liều mạng kia có phải là đi ra từ cốc Ác Nhân không, mà lại bắt một con gấu đen gần trưởng thành tới nhốt trong sơn động, sau đó hỏi Lý Nhàn mới bảy tuổi đã ăn tay gấu bao giờ chưa.
Lý Nhàn chưa từng ăn, Hồng Phất lại hỏi muốn ăn không? Lý Nhàn đương nhiên nói muốn ăn, sau đó Hồng Phất tự nhiên mỉm cười nói:
- Ngươi tự đi cắt đi.
Sau đó một chân đạp Lý Nhàn vào sơn động.
Trương Trọng Kiên vội vã xông vào cứu Lý Nhàn, Hồng Phất nghiêm trang nói nếu muốn để hắn thật sự trưởng thành thì phải đối mặt với đủ các nguy hiểm, không ngừng trưởng thành trong thử thách sinh tử mới được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!