Chương 46: Thẹn quá hóa giận (2)

Bây giờ Lý Nhàn đã hiểu, họa từ miệng mà ra quả nhiên là chân lý.

- Đây không phải là nguyên nhân chủ yếu nhất.

A Sử Na Đóa Đóa nhìn thẳng vào mắt Lý Nhàn nhấn mạnh từng câu từng chữ nói:

- Hai năm trước, U Châu Nam, ta cũng ở trên xe ngựa.

Lý Nhàn mặc dù đã mơ hồ đoán được, nhưng nghe chính miệng A Sử Na Đóa Đóa nói ra câu này trong lòng vẫn là có chút khiếp sợ. Nếu bây giờ vẫn chưa biết thân phận của A Sử Na Đóa Đóa, trong lòng Lý Nhàn có lẽ đã không có lấy một tia rối loạn.

- Ta không thích chuyện giết tới giết lui, ngày đó các ngươi giết tùy tùng của ta, còn họ thì giết một quan viên người Hán các ngươi. Mặc dù chuyện này sau này ta mới biết, nhưng trong lòng ta kỳ thực không có thù hận. Loại chuyện chính nghĩa tà ác vô nghĩa này, cũng không cần thiết báo thù rửa hận.

- Sở dĩ ta muốn thắng ngươi…

A Sử Na Đóa Đóa đột nhiên bật cười, ấm áp như gió xuân thổi tan tuyết đọng.

- Chỉ là muốn thắng ngươi.

Lại một câu vô nghĩa, nhưng nghe như rất có đạo lý.

- Được thôi.

Lý Nhàn chậm rãi hít vào một hơi:

- Ta nhận.

Hắn nói.

A Sử Na Đóa Đóa gật gật đầu:

- Nói chung vẫn có thể miễn cưỡng tính là nam nhân, nói thực, lúc nãy người lải nhải nhiều đến mức khiến người ra phát bực.

Lý Nhàn cũng không hề thua kém:

- Hai chữ lải nhải này, chính là thiên tính của phụ nữ các cô đấy.

A Sử Na Đóa Đóa dường như lười đấu khẩu với hắn, chỉ ra bên ngoài nói:

- Thảo nguyên đủ rộng rãi bao la, ngươi có thể tùy tiện chọn ba nội dung tỷ thí mà ngươi muốn, ta ở bên ngoài đợi ngươi, nghĩ xong rồi nói với ta là được.

Lý Nhàn bĩu môi, thầm nghĩ con khổng tước kiêu ngạo, một lát nữa ta sẽ nhổ sạch lông cô.

- Đấu cái gì?

Đạt Khê Trường Nho đi đến bên cạnh Lý Nhàn hỏi:

- Nghĩ ra chưa?

Lý Nhàn đau đầu cau mày:

- Sư phụ, đệ tử nhớ người từng nói, Diệp đại gia hình như cái gì cũng giỏi? Thư pháp, kiếm pháp, đao pháp, binh pháp, thậm chí đệ tử còn nhớ cô ta biết yêu pháp, người cảm thấy đệ tử có khả năng chiến thắng không?

Đạt Khê Trường Nho ngẫm nghĩ một chút nói:

- Ngoại trừ đao pháp và tiễn pháp, ta không nghĩ ra loại thứ ba.

Lý Nhàn hít một hơi thật sâu, nghiêm trang nói:

- Vậy loại thứ ba đọ vô lại được rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!