Chương 36: Từng mảnh từng mảnh

- Ngươi thật sự sẽ không đến tìm cô ấy nữa chứ?

Lời nói của Đáp Lãng Trường Hồng khiến Lý Nhàn ngừng bước chân lại.

Lý Nhàn đứng lại nhưng không quay đầu lại:

- Ta không cho mình là chính nhân quân tử, hơn nữa đại đa số tình huống lúc nói chuyện cũng không giữ lời, cho nên ngươi không cần phải hỏi lại ta, cho dù ta trả lời ngươi khẳng định nói không chừng tương lai sẽ có lúc đổi ý.

Cho nên ngươi có thể lựa chọn không tin sau đó ra tay giết ta.

Đáp Lãng Trường Hồng gật đầu:

- Ta tin ngươi, cho nên lần sau ngươi lại xuất hiện trước mặt cô ấy nữa, ta sẽ giết ngươi.

Lý Nhàn cười cười:

- Đợi lúc ta đến lần nữa, chưa chắc ngươi đã là đối thủ của ta đâu.

Đáp Lãng Trường Hồng khoanh tay ở bên hồ, nhìn Lý Nhàn, nói:

- Gọi đồng bạn của ngươi quay về đi. Phía tây hồ Thanh Ngưu có một khu rừng, thứ ngươi cần được chôn ở dưới một gốc cây, trước hừng đông ngươi đến đó tìm kiếm, nếu không tìm thấy, hừng đông ta sẽ dẫn người tới đó.

Câu kết thúc của y là hai chữ:

- Giết ngươi!

Lý Nhàn cười cười:

- Đây được coi là gì? Giao dịch à? Không biết là ngươi bị lỗ à?

Không có tiếng đáp, bởi vì bóng người cao lớn khôi ngô kia đã quay người bỏ đi rồi.

Lý Nhàn cũng không hề trì hoãn, hóp lưng lại như mèo đi qua bui cỏ bên hồ, rất nhanh đã quay về bên sườn núi cao mà Đạt Khê Trường Nho ẩn thân.

- Ngài không có ý định đi cứu con?

Lý Nhàn nhìn Đạt Khê Trường Nho nằm ở trên cỏ tại sườn núi nhắm mắt dưỡng thần mà trong lòng tức giận:

- Tốt xấu gì con cũng là đệ tử duy nhất của ngài, phải quan tâm con chứ? Nếu chẳng may con bị người ta dùng loạn đao phân thây rồi, ngài không cảm thấy rất có lỗi với lê dân bách tính hay sao?

Đạt Khê Trường Nho không trả lời, mà chỉ đơn giản nói bốn chữ:

- Đi, đi tìm khu rừng.

Lý Nhàn ngơ ngác một chút, lập tức cười hì hì rồi đứng lên:

- Đã biết sư phụ không phải là người giả bộ nhàn rỗi ở đây mà!

Hai người dùng tốc độ nhanh nhất hội hợp với Triều Cầu Ca, sau đó ba người lên ngựa tiếp tục chạy tới khu rừng mà Đáp Lãng Trường Hồng đã nói. Bởi vì cũng không phải từ hướng này tới, cho nên họ cũng không rõ khu rừng này nằm ở nơi nào.

Theo lời nói của Đáp Lãng Trường Hồng có thể xác định hai nhân tố, phía tây hồ Thanh ngưu, khu rừng. Cụ thể tìm ra được cũng không hề đơn giản như trong tưởng tượng, nếu khoảng cách trên ba mươi dặm, cho dù là khu rừng lớn thì bọn họ cũng đều bởi vì sai lộ tuyến mà bỏ qua.

Đương nhiên, lúc này bọn họ cũng không mong đợi cánh rừng kia lớn đến bao nhiêu.

Ba người phóng ngựa chạy như điên trong đêm, dù có mục tiêu, cũng không ai có thể nói chính xác sẽ có thu hoạch hay không.

Lý Nhàn hay Đạt Khê Trường Nho cũng đều không biết vì sao Đáp Lãng Trường Hồng làm như vậy. Bất kể thế nào, gã ta nói ra nơi giấu vẫn thiết đều không hợp lý. Khối vẫn thiết kia Đạt Khê Trường Nho lấy được từ trong băng cứng, bởi vì gấp gáp mà thả xuống hồ Thanh Ngưu.

Không hề nghi ngờ chính là thời điểm người Khiết Đan đuổi giết Đạt Khê Trường Nho là Đáp Lãng Trường Hồng nhân cơ hội trộm khối vẫn thiết, sau đó chôn giấu vào trong khu rừng đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!