Chương 31: Lần nào cũng làm như vậy (2)

Lý Nhàn ngẫm nghĩ một lúc rồi reo lên:

- Ngọc Trai đen? Chiếc ghế của thuyền trưởng Jake?

Con đại hắc thở phì phì rồi hí lên hai tiếng, đương nhiên là nó không hài lòng.

- Đúng! Ngươi là công mà, ngọc trai đen thì quá nữ tính, không hợp với người.

Nói tới đây đột nhiên Lý Nhàn nhớ đến một chuyện, hắn vội vàng thúc ngựa đuổi theo Đạt KHhê Trường Nho và hỏi:

- Sư phụ, con có một chuyện muốn thỉnh giáo người.

- Có rắm thì mau thả đi!

Câu trả lời của Đạt khê Trường Nho lúc nào cũng vậy, luôn luôn giữ được độ ngắn gọn, xúc tích.

Lý Nhàn không thèm để ý, hắn vỗ vỗ vào cổ con đại hắc và hỏi:

- Ngựa đực có phải là đều phải thiến thì mới có thể thành chiến mã không?

Đạt Khê Trường Nho gật gật đầu:

- Ngựa đực không thiến sẽ rất táo bạo, không thích hợp trở thành chiến mã.

Lý Nhà cười hì hì rồi hỏi tiếp:

- Vậy con đại hắc của con có được coi là một ngoại lệ không? Chẳng trách lông bờm của nó lại dài như vậy, chân còn lớn hơn cái bát ăn cơm, nhìn qua thì oai phong hơn mấy con chiến mã của người nhiều.

Đạt Khê Trường Nho ngay từ đầu đã không hiểu được ngụ ý của Lý Nhàn, phải đợi mất mấy giây sau khi Lý Nhàn nói xong, y mới có phản ứng. Y chăm chú nhìn con hắc mã, và đột nhiên như hiểu ra vấn đề gì đó.

Cuối cùng thì y đã hiểu tại sao y lại cứ luôn có cảm giác con đại hắc có cái gì đó khác biệt với những con ngựa khác, cuối cùng thì y cũng hiểu tại sao khi mà mấy con chiến mã đối mặt với con đại hắc lại luôn tỏ vẻ khiên dè, thậm chí là sợ hãi.

Con ngựa này đúng là một con cá lọt lưới.

Không đúng, là một con ngựa thiến sót.

- Nhưng tại sao con hắc mã lại không hề manh động?

Lý Nhàn lại hỏi.

Đạt Khê Trường Nho ngẫm nghĩ một chút nói:

- Có lẽ là do nguyên nhân nó được thuần dưỡng từ nhỏ, dã tính của nó đã được kiềm chế, nhưng con phải cẩn thận, con ngựa đực chưa được thiến rất là ngông cuồng, táo bạo nên rất khó khống chế nó.

Người thảo nguyên gọi loại ngựa đực chưa được thiến này là ngựa đực giống, gần như trong một đàn ngựa đều giữ lại một con ngựa đực khỏe nhất, đẹp nhất và không bị thiến.

Có lẽ là những tò mò về con đại hắc mã này đã tìm được lời giải nên Đạt Khê Trường Nho đã nói nhiều hơn:

- Ngựa đực giống là con ngựa đầu đàn, những con ngựa sau khi bị thiến thì rất giống như thái giám ở trong cung, vô cùng tự ti, chính vì vậy mà những con ngựa bị thiến rất nghe lời con ngựa đực đầu đàn.

Con ngựa đực giống rất hung dữ, nó dám đối đầu với cả một đàn sói, thậm chí có cả những con sói cao bằng nửa người nhưng vẫn không dám lại gần con ngựa đầu đàn, bởi nếu như nó dám lại gần sẽ bị con ngựa đầu đàn đã thủng bụng.

Những lời nói này của Đạt Khê Trường Nho khiến cho Lý Nhàn tăng thêm vài phần tự hào và kiêu ngạo.

Hắn vuốt ve bờm của con đại hắc và nói:

- Chẳng trách trông mi lại ngầu đến như vậy, hóa ra mi là một người đàn ông xịn.

- Vậy thì ta sẽ nghĩ cho ngươi một cái tên thật hay mới được, nên đặt cái tên nào đây?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!