Chương 12: Bản đóng buộc chỉ

Lý Nhàn nhìn thấy mấy người lên xe ngựa, sau đó dần dần đi xa. Trong đầu hắn có chút hỗn loạn, trong lúc nhất thời không xác định được suy đoán của mình có đúng hay không.

Kiếp trước hắn không phải là nhà sử học, cho nên không xác định được người kia có phải là đến trấn Hoài Viễn năm Đại Nghiệp thứ sáu hay không?

Lý Nhàn cười cười, trong lòng tự nhủ lúc này coi như đã nhìn một Hoàng thượng sống. Người đàn ông trung niên có đến tám phần là Lý Uyên, còn về người công tử trẻ tuổi kia cái tên Bì Sa Môn rất có cá tình. Cho nên Lý Nhàn nhớ rõ, chắc là vị Thái tử Lý Kiến Thành xui xẻo kia rồi.

Cô thiếu nữ như ngọc như hoa kia, lẽ nào là công chúa Bình Dương trong truyền thuyết? Còn về phần Tự Xương mà chính miệng Lý Kiến Thành nói ra… Lý Nhàn lại không nhớ rõ có phải cái tên Sài Thiệu hay không?

- Ngộ Không, ngươi đang nhìn gì vậy?

Trần Tước Nhi thấy Lý Nhàn nhìn chằm chằm về phía xa, y vừa mới nhìn thấy một quầy bán nữ trang, thậm chí có chuỗi vòng cổ làm bằng Lang Nha, vì thế đã mua cho nên không biết chuyện gì vừa mới xảy ra.

- Bên kia yêu khí, ta đi một chút rồi sẽ quay lại.

Lý Nhàn bĩu môi:

- Tiểu Điểu ca, huynh có thể đừng gọi đệ là Ngộ Không được không?

- Yêu khí?

Trần Tước Nhi cười hì hì rồi lại nói:

- Ngộ Không sao vậy? Ta cảm thấy tự này hay mà.

Lý Nhàn nói:

- Nếu quả thật có một con khỉ có 72 phép biến hóa cũng gọi là Ngộ Không, khỉ đấy, huynh cảm thấy cái tên này được sao?

Trần Tước Nhi nhíu mày:

- Không biết đệ đang nói cái gì?

Lý Nhàn cuời khổ:

- Huynh biết thì hay quá rồi.

Hắn chuyển đề tài:

- Rốt cuộc muốn dẫn đệ đi đâu?

Trần Tước Nhi chỉ về một ngôi nhà gỗ hai tầng cách đó không xa, cười đầy tà ý nói:

- Chính là chỗ đó.

Lý Nhàn nhìn sang ngón tay của y lập tức hóa đá.

Tòa tiểu lâu này hiển nhiên đã lâu năm rồi, có hơi cũ kỹ, vửa sổ mở ra, cửa chính cũng mở. Có mấy cô gái đang chải đầu sửa sang dung nhan, trong đó còn có một cơ phụ người La Tư mái tóc vàng hoe mắt xanh. Tiểu lầu đó treo tấm biển, ba chữ trên đó Lý Nhàn đã từng nhìn thấy khi xem phim trong TV.

Thư Hải Các!

Toàn Quốc liên tỏa!

- Tiểu Điểu ca, đệ mới mười một tuổi.

Lý Nhàn đứng lại, nói gì cũng không chịu đi về phía trước.

Trần Tước Nhi ân cần dụ nói:

- Ngộ Không, đừng sợ hãi như vậy. Trong lầu kia đều là những mỹ nhân dịu dàng, chứ không phải yêu tinh ăn thịt người. Tuy bây giờ đệ còn nhỏ, nhưng cứ coi như để làm quen cuộc sống đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!