Chương 9: (Vô Đề)

Kẻ nói khinh miệt, người ngạo nghễ quay mặt: 

"Đúng là chẳng xứng đáng ở cùng một chỗ với hạng người thế này."

Bị vây công trước mặt bao người, Giang Chiêu Nguyệt lại điềm nhiên như không, nhẹ nhàng tháo cây trâm vàng đính lam lưu ly trên tóc, đưa ra trước mặt:

"Đây là vật mà điện hạ đích thân cài lên tóc ta hôm nọ. Muội muội ta tuy có chút công phu mèo cào, may mắn cứu được hoàng thượng một mạng, nhưng tính tình ngỗ nghịch, không gánh nổi ân sủng này đâu."

"Nàng mang trâm ngự ban đến sòng bạc đánh cược, là ta đưa người đi chuộc về, mới không để hoàng ân bị xúc phạm."

"Nàng còn theo đám đại hiệp đến kỹ viện chiêu mộ kỹ nữ, phóng hỏa gây họa."

"Nghe nói gần đây còn tự xưng "hiệp nữ" cướp ngựa xe của quan vận muối... Tuy vụ án chưa điều tra xong, nhưng với tính nàng ta, ắt là cậy sủng sinh kiêu, không coi triều đình ra gì."

Chu tiểu thư phản bác: 

"Giang nhị tiểu thư dũng cảm cứu giá từ tay Thiên Thanh giáo, là gương mẫu nữ tử! Ngươi sao có thể bịa đặt lăng nhục nàng ấy?"

"Ta bịa đặt ư?"

Giang Chiêu Nguyệt cài lại trâm, cười nhạt:

"Nếu không tin, cứ để muội ta ra đối chất."

"Chỉ tiếc là, nàng ấy... đêm qua đã cùng giang hồ đại hiệp tư thông bỏ trốn rồi. Hôm nay sao còn mặt mũi đến nơi này?"

"Gì cơ?"

Không ít tiểu thư kinh ngạc kêu lên: 

"Giang Chiêu Thanh lại hồ đồ đến thế? Cơ hội làm Thái tử phi mà không cần, lại đi tư tình với một kẻ giang hồ ư?"

"Vậy nàng không tới, chẳng phải chúng ta... vẫn còn cơ hội?

"Ai cũng ngầm hiểu thái tử phi đã sớm có người được nội định. O Mai d.a. o Muoi Nếu Giang Chiêu Thanh vắng mặt thật, liệu còn ai có khả năng được chọn?"Các ngươi đừng nằm mơ!"

Giang Chiêu Nguyệt kiêu ngạo nâng cằm:

"Muội ấy không tới, vị trí thái tử phi chỉ có thể là ta!"

"Thái tử từng tặng ta trâm vàng, từng cùng ta ngắm trăng đàm đạo, người khác sánh sao được?

"22 Nàng vừa dứt lời, quản gia Đông cung liền bước ra, cao giọng tuyên bố:"Thái tử phi đã định, mời các vị tiểu thư đến chính sảnh nhận hương nang hồi phủ.

"Chúng tiểu thư dù tiếc nuối cũng đành cam chịu. Chỉ riêng Giang Chiêu Nguyệt ngẩng đầu, vênh váo bước lên bậc thềm, định đi vào trong điện. Quản gia ngẩn người, lễ phép ngăn lại:"Tiểu thư xin hãy đến chính sảnh nhận hương nang."

Giang Chiêu Nguyệt giữ lấy cây trâm trên đầu:

"Ta là thái tử phi, nhận cái gì mà hương nang?"

Quản gia vốn từng trải, mỉm cười khuyên nhủ:

"Đông cung không chọn, hẳn trời cao còn có duyên lành khác, tiểu thư đừng vì thế mà động nộ thương thân.Ngươi nói gì?

Ngươi dám ám chỉ ta điên ư!?

"Giang Chiêu Nguyệt giận dữ giơ tay định đánh người, bị thị vệ sau lưng giữ chặt lại. Nàng gào lên:"Buông ra! Các ngươi mù cả mắt rồi sao? Ta là thái tử phi!!"

"Ngươi là cái thái tử phi gì chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!