Chương 10: (Vô Đề)

Giang Chiêu Nguyệt vùng vẫy không thoát khỏi sự kiềm chế của Ngự Lâm quân, bèn thét lên lanh lảnh cáo giác:

"Hoàng thượng! Điện hạ! Các người đều bị Giang Chiêu Thanh lừa rồi!!"

"Là kẻ nào đang ồn ào?!"

Nguyên Ninh Đế lên tiếng hỏi, Ngự Lâm quân lập tức áp giải Giang Chiêu Nguyệt đến trước mặt đế vương.

Giang Chiêu Nguyệt liền nói:

"Hoàng thượng, thần nữ là Giang Chiêu Nguyệt, tỷ tỷ ruột của Giang Chiêu Thanh!"

"Trẫm tự nhiên nhớ ngươi. Ngày đó mạo nhận công lao, hại c.h.ế. t cả mẫu thân mình, trẫm đã lệnh cho ngươi tự kiểm điểm hối cải, nay xem ra ngươi chẳng hối lỗi chút nào!"

"Thần nữ tuy có lỗi, nhưng muội muội thần nữ còn sai trái tày đình hơn nữa!"

Giang Chiêu Nguyệt nghiến răng tố cáo:

"Bệ hạ chẳng lẽ chưa từng nghe qua sao? Giang Chiêu Thanh tự cho là có đại công cứu giá, bèn làm ra đủ trò điên rồ!

"Nàng ta chẳng những có tật xấu mê cờ bạc, còn lui tới thanh lâu, qua lại với bọn khách làng chơi, trận hỏa hoạn ở Bách Hoa lầu thiêu c.h.ế. t bao nhiêu người! Xem mạng người như cỏ rác!

"Thần nữ còn muốn tố thêm, vụ quan vận muối bị cướp trên quan đạo cũng là do một tay Giang Chiêu Thanh gây ra! g.i.ế. t người cướp của, đại nghịch bất đạo!

"Thái tử điện hạ cũng không cần tiếp tục bảo vệ nàng ta nữa, người có biết không, từ nhỏ Giang Chiêu Thanh đã tư thông với một lãng khách giang hồ!

"Gã đại hiệp kia mỗi đêm đều trèo tường vào tướng phủ tư hội với Giang Chiêu Thanh, hôm qua thần nữ còn nghe nói, Giang Chiêu Thanh định bỏ trốn cùng gã!

"Ngày hôm nay nàng ta tuy có mặt ở đây, nhưng ai dám bảo đảm sau này sẽ không lén lút vụng trộm, làm nhơ danh Đông cung và hoàng thất!"

Nguyên Ninh Đế nhìn ta:

"Chiêu Thanh, lời nàng ta nói là thật sao?"

Ta bước lên một bước, thản nhiên thừa nhận:

"Là thật, thần nữ đúng là từng vào sòng bạc và đánh mất vật ngự ban, cũng từng đến Bách Hoa lầu và phóng hỏa thiêu nơi đó, chiếc xe ngựa của quan vận muối, cũng chính là do thần nữ bịt mặt đi cướp."

"Những chuyện này gây náo động khắp kinh thành, thần nữ chẳng có gì để chối bỏ."O mai d.a. o Muoi

"Nhưng bệ hạ, mọi việc không thể chỉ nhìn bề ngoài."

Ta quay sang nhìn thái tử:

"Điện hạ, xin đưa tên tình lang từng muốn bỏ trốn cùng thần nữ lên đây!"

Thị vệ Đông cung rất nhanh đã áp giải một kẻ mình đầy m.á. u me quỳ rạp trước mặt đế vương.

Giang Chiêu Nguyệt kinh hoảng hét lớn, bởi nàng ta vừa nhìn đã nhận ra ngay kẻ đang bị tra tấn đến thê thảm kia – chính là kẻ nàng ta hết mực giấu diếm: Vệ Tiêu!

24

Ta bước lên, xé rách lớp y phục rách nát trên vai Vệ Tiêu, chỉ thấy trên phần cơ bắp của hắn rõ ràng có xăm một đóa vân mây Thanh Thiên.

Đây chính là ký hiệu của giáo đồ Thanh Thiên giáo.

"Hoàng thượng ngày đó bị thích khách ám sát, bọn chúng đều cắn thuốc độc giấu trong miệng mà c.h.ế.t, chỉ có ký hiệu Thanh Thiên vân mây trên thân thể mới để lộ thân phận giáo đồ của chúng. Cả đám thích khách đều c.h.ế.t, vụ án mãi không tiến triển."

"Thần nữ từng giao thủ với bọn chúng, phát hiện chiêu thức của Thanh Thiên giáo đều là loại âm độc tà môn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!