Chương 30: Âm thầm điều binh

Mười bảy tháng ba, Lý Tiệm Hồng thi thi nhiên nhiên rời khỏi Cư Dung quan, tiến hành một hồi tranh đấu trên bình nguyên, đánh bại quân cánh quân tây nam của Nam Trần, giết ba nghìn ba trăm quân, chiêu hàng hơn một vạn sáu nghìn người.

Đây cũng chính là một tiếng trống nâng cao sỹ khí toàn quân, tiếp đó liên tục hạ sáu thành, quân lâm Hàm Cốc quan.

"Lý Tiệm Hồng tới bái phỏng."

Lý Tiệm Hồng ngồi trên lưng ngựa, hỏi, Triệu Khuê tới sao?

Quân thủ thành nhất thời sợ vỡ mật, không dám nghênh chiến.

"Cần gì sợ hắn như vậy!" Tướng thủ vệ Hàm Cốc quan lớn tiếng nói,

"Thủ vững đại môn! Hắn còn có thể chắp cánh bay lên hay ư?!"

Lý Tiệm Hồng đợi một lát lại hỏi:

"Vẫn chưa đến? Vậy bổn Vương liền ở đây chờ hắn!"

Hơn hai vạn sáu nghìn binh mã trú đóng dưới Hàm Cốc quan, tin tức nhanh chóng truyền đi khắp nơi, mọi người bắt đầu ẩn ẩn bất an, tất cả mọi tầm mắt đều hướng về phía Giang Châu, chỉ là Thứ sử Giang Châu Thiệu Đức thủy chung vẫn không hề phát binh.

Thời gian kéo dài một tháng, triều đình không ngừng gia tăng binh lực, đợi đến mười lăm tháng tư thì binh lực đóng tại Hàm Cốc quan đã lên tới hai mươi mốt vạn năm nghìn quân.

Lý Tiệm Hồng phảng phất một mực chờ đợi, hắn rất có kiên trì, Triệu Khuê cũng đang chờ đợi, gã so với Lý Tiệm Hồng càng có tiên trì hơn.

Lúc này Triệu Khuê đang ở tại trong lều của quan quân thủ lĩnh Hàm Cốc quan, thế nhưng lại không ai biết gã đã đến.

"Đem hai mươi vạn người đồng loạt xông lên."

Vũ Độc nói,

"Chỉ dẫm thôi cũng đủ dẫm chết hắn."

Triệu Khuê nói:

"Vẫn chưa đến lúc đó."

Vũ Độc lại nhìn địa đồ trên tường hỏi: Ta không rõ.

Triệu Khuê đáp:

"Những chuyện người không hiểu còn có rất nhiều, có đôi khi người nên đem một việc nghĩ ngược lại mới là đúng đắn."

Vũ Độc suy nghĩ một lúc lâu, Triệu Khuê lại nói:

"Ngươi không hiểu, ngươi nói xem, vì sao Ô Lạc Hầu Mục lại phản chiến đứng về phe chúng ta."

Vũ Độc đáp:

"Đó là do, bản thân y…"

Triệu Khuê nói:

"Ngươi cân nhắc thật kỹ, ngẫm nghĩ cho sâu."

Vì vậy Vũ Độc liền không lên tiếng, Triệu Khuê lại nói:

"Vì sao không ngẫm cho kỹ lại, y nguyện ý phản bội Lý Tiệm Hồng hiển nhiên phải có lý do của mình."

"Vị lão bà kia không đủ để tạo thành lý do này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!