"Luật sư Lam"
Đang tập trung nghiên cứu tài liệu thì có người gọi cô, hơi giật mình suýt làm đổ cốc cafe trên tay nhưng cô vẫn bình tĩnh.
"Luật sư Tưởng"
"Cô nghiên cứu tài liệu Trợ lý Tịnh đưa rồi chứ?"
"Tôi vẫn đang xem đây."
"Đây là vụ quan trọng, ảnh hưởng tới danh tiếng của văn phòng luật chúng ta, cô và cả tôi nữa đều phải cố gắng."
"Vâng. Tôi biết."
"À phải, lát nữa tôi có việc phải đi Thượng Hải một chuyến, ngày mai không đi cùng cô được, cô cứ tới đó trước, ngày kia tôi sẽ tới sau."
"Sáng ngày kia phiên tòa bắt đầu, anh nên chú ý."
"Tôi sẽ cố gắng tới sớm."
Lúc này, từ cửa ra vào vọng tiếng của Thẩm Lộ, cô sinh viên mới ra trường, đang thực tập ở đây, cô ấy là em họ của Tưởng Vũ nhưng không vì thế mà kiêu ngạo, trái lại Thẩm Lộ rất hòa đồng, yêu ghét rạch ròi, đặc biệt là có chút bốc đồng, cá tính.
"Chị Tiểu Huyên, em mua xủi cảo về rồi nè!"
Giọng nói vui vẻ ấy là khi chưa nhìn thấy Tưởng Vũ, sau khi đã thấy rồi thì bao nhiêu hớn hở chấm dứt ngay, thay vào đó là gương mặt ngượng ngập và một loạt biểu cảm sinh động khác.
"Anh Tưởng Vũ, anh đừng hiểu lầm chị Tiểu Huyên, không phải chị ấy bảo em đi mua xủi cảo đâu, là em muốn ăn nên ra ngoài mua." Thẩm Lộ vội vàng giải thích.
"Đây là nơi ăn uống à? Không muốn tốt nghiệp nữa phải không?"
"Không, không. Anh Tưởng Vũ, em biết anh sẽ không tàn nhẫn như vậy đâu, phải không?"
Lam Huyên ngồi nhìn những biểu cảm trên mặt Thẩm Lộ thay đổi liên tục, nhìn cô nàng nịnh nọt ra trò thì cô không nhịn được cười thành tiếng. Hai người họ quay sang nhìn cô. Cô hơi ngượng, liền đánh trống lảng: "Anh Tưởng, Tiểu Lộ còn nhỏ chưa hiểu chuyện, anh bỏ qua đi."
"Phải, phải!"
Thẩm Lộ nghe Lam Huyên bênh vực mình thì vội vàng tán thưởng.
Nghe Lam Huyên lên tiếng, Tưởng Vũ chỉ đành phủi tay cho qua, nhưng vì ánh mắt mọi người đang nhìn anh như chờ xem anh có thiên vị em gái không nên anh đành độc ác một chút.
"Chiều nộp cho tôi bản báo cáo nghiên cứu vấn đề luật kinh tế. Cứ thử không có xem!"
Bỏ lại câu này, Tưởng Vũ quay về phòng, Thẩm Lộ chỉ biết ngồi than số khổ.
"Chị Tiểu Huyên, chị nói xem, có phải em rất xui xẻo không?"
"Xui xẻo gì chứ! Tại em không chuyên chú thôi, bớt nghịch ngợm một chút là mọi chuyện sẽ ổn ấy mà!"
"Nhưng bản báo cáo này làm sao em làm được đây, luật kinh tế rất dài, em còn chưa thuộc hết nữa."
Lam Huyên cười: "Con bé ngốc này, không nhìn ra hả? Câu nói vừa rồi là nói để mấy người xung quanh nghe thôi, lát nữa anh ta phải đi Thượng Hải sau đó đi Tứ Xuyên luôn. Làm gì còn thời gian mà kiểm tra cái báo cáo của em chứ!"
Thẩm Lộ kinh ngạc: "Chị không lừa em chứ?"
Cô vẫn cười không nói gì.
"Woa... Chị Tiểu Huyên, chị thông minh thật đấy!"
"Là em thiếu sáng suốt thôi." Cô lắc đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!