Chương 34: Tình Huynh Muội

Sở Hạ Đề về tới trận doanh Hung Nô ở tiền tuyến, vừa đi vào doanh trướng của mình lại phát hiện có một người khoanh tay đứng bên trong.

Nàng sờ bạc kiếm bên hông, cảnh giác hỏi: Là ai ở đó!

Người nọ lấy ra cây đánh lửa, châm ngọn đèn bên cạnh lên, sau đó xoay người lại, là một nam tử Hung Nô trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn.

Sở Hạ Đề vừa thấy liền cười:

"Vương huynh, ngươi làm gì mà đèn cũng không thắp, đứng đó doạ ta sợ?"

Người này chính là Hung Nô vương tử Tô Luân, chẳng qua lúc này hắn không nói một lời, môi mỏng mím chặt, trong ánh mắt loé lên phẫn nộ cùng thất vọng.

Hắn bình tĩnh nhìn thẳng Vương muội của mình, giống như muốn nhìn xuyên thấu nàng.

Sở Hạ Đề bị Tô Luân nhìn chằm chằm có chút mất tự nhiên, cũng nhận thấy Vương huynh tối nay có chỗ không bình thường, từ khi nàng có kí ức tới nay, hắn chưa từng hung ác nhìn mình trừng trừng như vậy.

Nàng nhẹ giọng nói:

"Vương huynh ngươi làm sao vậy? Như thế nào không nói gì?"

"Ngươi dĩ nhiên lại vì một địch nhân mà đi trộm Băng ngọc lộ, còn cùng hắn..." Tô Luân vừa nghĩ đến cảnh muội muội mình lại chủ động hôn môi với kẻ đó, liền rút loan đao, chém cái bàn trước mặt thành hai đoạn!

Thì ra khi Sở Hạ Đề trở về hoàng cung lấy trộm Băng ngọc lộ, Tô Luân vừa vặn chứng kiến, nhưng hắn lẫn phụ Vương đều không bị thương, Vương muội lấy cho ai dùng?

Nghĩ đến đây, hắn liền bất động thanh sắc đi theo nàng, sau đó ở ngoài trướng của Mộ Dung Nhan, thấy được toàn bộ.

Ngươi theo dõi ta.

Sở Hạ Đề nhìn Tô Luân đang nổi trận lôi đình, cũng không vui nói.

Hắn là ai? Tô Luân lúc này còn không biết thân phận của Mộ Dung Nhan, băng lạnh hỏi.

Sở Hạ Đề nhếch môi, cúi đầu im lặng.

Tô Luân thấy nàng không đáp, lại nói:

"Quên đi, không quan trọng, vô luận hắn là ai, ta đều sẽ giết chết hắn."

Nói xong, liền đi lướt qua Sở Hạ Đề, vén màn trướng mà đi.

"Vì cái gì ngươi không thể không giết hắn?!" Sở Hạ Đề hô lên với bóng lưng Tô Luân.

Tô Luân trầm mặc một lát, gằn từng tiếng đáp:

"Bởi vì hắn là địch nhân của ta."

Bởi vì ngươi là của ca ca, ca ca tuyệt đối sẽ không cho phép có kẻ nào cướp ngươi đi!

Kỳ thật, Tô Luân và Sở Hạ Đề là một đôi long phượng thai.

Tương truyền, năm đó khi Hung Nô Vương Hậu sinh nở, Tô Luân được sinh ra trước, còn không biết trong bụng có một thai nhi khác.

Mọi người vừa thấy là một Vương tử xuất thế, đều vui vẻ ra mặt, nhưng theo đạo lý mà nói, thai nhi mới sinh ra này phải khóc mới xem như khoẻ mạnh.

Nhưng vị Hung Nô tiểu Vương tử này vô luận bị đánh mông thế nào cũng không kêu một tiếng.

Đang lúc mọi người đều lo lắng, nghĩ Vương tử sẽ chết non, Hung Nô Vương Hậu lại đau bụng kịch liệt, thế này mới sinh ra Hạ Đề, mà tiểu Vương tử vừa thấy muội muội của mình, lúc này mới oa oa khóc rống.

"Nguyên lai hắn đang chờ muội muội của mình."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!