Chương 11: Quỳ Bái Sư

Lãnh Lam Ca và Mộ Dung Nhan lúc này mới phát hiện, thì ra Trưởng Công Chúa Mộ Dung Tình đã sớm không thấy bóng dáng đâu...

Lãnh Lam Ca buông cây trâm kia xuống, nói xin lỗi nữ tử kia một tiếng rồi vội vàng theo Mộ Dung Nhan rời đi, đi tìm Mộ Dung Tình.

Rảo bước trên đường một thời gian, thoáng nhìn thấy một đám người đứng túm tụm ở ngã tư đường phía trước, Mộ Dung Nhan liền vội vàng dướn lên để nhìn vào trong, lại phát hiện ra một thân ảnh vàng nhạt quen thuộc đang đứng giữa đám đông, đúng là Mộ Dung Tình.

Mộ Dung Nhan giữ chặt tay Lãnh Lam Ca chen vào, sợ để lạc nàng trong đám người.

Chỉ thấy có một người giang hồ bên hông đeo bội đao, đang đứng bên Mộ Dung Tình, túm cổ tay nàng, nói:

"Tiểu nha đầu lừa đảo, ngươi thực kiêu ngạo, ngươi làm rớt mứt quả lên người lão tử, không nói một câu đã muốn đi sao?"

"Ngươi lớn mật, mau buông tay cho bản... cho bổn cô nương!" Mộ Dung Tình bị đau, dùng sức muốn thoát khỏi tay người nọ.

Hán tử kia lại càng dùng thêm sức, nói:

"Ngươi tiểu nương bì này nhìn cũng có vài phần tư sắc, tính tình không ngờ còn cứng đầu thế!"

"Ngươi làm càn! Ngươi có biết... ta... ta là đương kim Công Chúa!" Mộ Dung Tình đau muốn khóc, liền nói ra thân phận của mình.

"Ha ha ha ha, ngươi là Công Chúa?! Kia gia chính là Thiên hoàng lão tử!!!" Người nọ ngửa mặt lên trời cười dài, căn bản không tin.

Mộ Dung Nhan thật vất vả mới rẽ đám đông tiến vào, nhìn thấy một hán tử tục tằn đang lôi kéo Mộ Dung Tình, lập tức trong lòng giận dữ, xông lên tung một quyền với người nọ, phẫn nộ hét: Mau buông nàng ra!

Nhân sĩ giang hồ kia vội buông tay, giơ chưởng chắn, dễ dàng liền hoá giải một quyền này, nhưng Mộ Dung Nhan cũng nhân cơ hội kéo Mộ Dung Tình đến bên cạnh mình, thân thiết hỏi:

"Tình muội, có sao không? Có bị thương không?"

Mộ Dung Tình con ngươi đen láy phiếm nước mắt, nhìn thấy Mộ Dung Nhan liền cơ hồ rơi lệ, nghẹn ngào gọi:

"Nhan ca ca, hắn bắt nạt ta..."

"Thế nào, nàng nói nàng là Công Chúa, hiện tại tới lại một tên Thái Tử sao?" Người nọ hai tay chống nạnh, khinh thường buông lời.

Mộ Dung Nhan vừa nghe gã kia vẫn còn xuất khẩu cuồng ngôn, giận không thể át, đem Mộ Dung Tình giao cho Lãnh Lam Ca trông coi.

Sau đó thân hình đột nhiên di chuyển, tung quyền đánh tới ngực người nọ, không ngờ hắn thế nhưng không né, cứng rắn hứng một quyền này, mà Mộ Dung Nhan chỉ cảm thấy như đánh lên bị bông, người nọ tựa hồ tuyệt không ăn đau, ngược lại châm biếm nói:

"Ngươi tên tiểu bạch kiểm này, không phải chỉ có ngần đấy bản sự chứ?"

Mộ Dung Nhan lại dùng hết khí lực toàn thân, xuất liên tục hơn mười quyền, dùng sức đánh lên người kẻ kia, nhưng hắn lại như trước không phản ứng gì, cuối cùng hết kiên nhẫn, vận nội khí, đánh một chưởng về phía Mộ Dung Nhan.

Mộ Dung Nhan né tránh không kịp, cánh tay trái lập tức bị trúng chưởng, nàng chỉ cảm thấy nháy mắt khí huyết trước ngực cuồn cuộn, lảo đảo ngã về phía sau, chật vật ngã xuống đất.

Lãnh Lam Ca kinh hô một tiếng, vội vàng chạy qua đỡ.

Kẻ kia liếc thấy Lãnh Lam Ca liền nổi lên sắc tâm, chậm rãi tới gần, khinh bạc cười nói:

"Gia hành tẩu giang hồ nhiều năm, nữ tử từng gặp qua cũng như chơi đùa cũng không thiếu, nhưng xinh đẹp giống như cô nương lại thật ra là lần đầu tiên gặp... Cô nương không bằng về sau đi theo gia, còn để ý cái tên chỉ biết khoa chân múa tay này làm chi?"

Mộ Dung Nhan vừa nghe, lửa giận càng bốc lên cao, quát:

"Ta liều mạng với ngươi!"

Nàng cố nén cơn đau đớn kịch liệt trên cánh tay trái, bảo hộ Lãnh Lam Ca phía sau, tung thân nhào tới trước, đánh về phía kẻ kia.

Người nọ hơi nghiêng người, làm cho Mộ Dung Nhan nhào vào khoảng không, sau đó hắn mạnh mẽ bổ một kích về phía lưng Mộ Dung Nhan, Mộ Dung Nhan nhất thời cảm thấy cổ họng một cỗ tanh ngọt, thế nhưng lại thổ một búng máu, nhưng thần chí vẫn thanh tỉnh.

Thừa dịp kẻ kia nghĩ mình không chịu nổi mà thả lỏng một hơi, Mộ Dung Nhan đột nhiên rút bội đao bên hông hắn ra, chém về phía chân hắn, kẻ kia kinh hãi, vội vàng né không kịp, bị cắt một lỗ hổng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!