Chương 50: (Vô Đề)

EDITOR: CANGUCANHKHOQUA.

Thư Hoài Đạt...

"- Úc Uyển Ương ngượng ngùng kêu một tiếng. Nàng nhìn thấy trên mặt Thư Hoài Đạt không có biểu tình gì, chẳng lẽ thật sự tức giận rồi? Ý thức được điểm này, nàng đi đến mấy bước, cúi đầu nhận sai nói,"Xin lỗi, em biết không nên gạt chị, thế nhưng em thực sự muốn gặp chị.

"Trong lòng ê ẩm chua chát, chen đầy chất lỏng khổ sở. Úc Uyển Ương không dám ngẩng đầu. Thẳng đến khi một đôi bàn tay thon dài bắt đầu nhẹ nhàng nâng mặt của nàng lên, đôi môi ấm áp chậm rãi hôn trán của nàng, mắt của nàng, mặt của nàng, cuối cùng mút ở môi của nàng một chút. Sự ôn nhu này tựa như hạt mưa, nhẹ nhàng thấm lên môi của nàng."Chị lại không có trách em, gấp gáp nhận sai như vậy làm cái gì?

"- Thư Hoài Đạt mỉm cười -"Chỉ là chị phải suy xét cân nhắc nhiều lắm, đáng lẽ nên sớm một chút nghĩ đến việc gặp mặt nhau theo cách này.

"- Thư Hoài Đạt cười nói, đôi mắt nhìn Úc Uyển Ương đang ngẩng đầu nhìn mình, từng điểm từng điểm mang theo ánh sáng quyến luyến. Úc Uyển Ương ôm sát hông của nàng, khuôn mặt ở lòng bàn tay nàng mà nhẹ nhàng tinh tế cọ xát, rốt cuộc nụ cười cũng theo đó mà mở ra,"Đêm nay chúng ta sẽ ở chỗ này sao?

"- Trong lòng có chút chờ mong, cũng có vài phần ngượng ngùng. Bởi vì các nàng đã ở cùng một chỗ, lại cùng là phụ nữ, dĩ nhiên không cần phải chia phòng."Ừ, Mộ Ngôn đã an bài như vậy rồi, nhất định là không có sơ hở."

- Thư Hoài Đạt hiển nhiên không nghĩ giống như những gì mà Úc Uyển Ương đang nghĩ, trọng điểm trả lời chỉ nằm ở mặt ngoài mà thôi.

Bước vào giai đoạn hiểu rõ tâm ý của nhau, hai người hầu như thời khắc nào đều cũng muốn dính vào nhau. Úc Uyển Ương dúi vào đầu cổ của Thư Hoài Đạt, để cho khí tức của nàng rót vào mũi của mình, từng điểm từng điểm đều ở trong lòng mình mà quanh quẩn.

Cũng không biết trầm mặc như vậy bao lâu, ngoài cửa vang lên tiếng chuông reo. Thư Hoài Đạt vừa nhìn đồng hồ, là thời gian mà Trầm Mộ Ngôn nói sẽ cho người giao cơm đến, hai người đến lúc này mới tách ra.

Trải qua bữa ăn không lâu sau, sắc trời dần dần tối xuống. Bên ngoài biệt thự, ánh trăng nổi lên trên mặt nước dạo chơi một cách lăn tăn.

Thư Hoài Đạt đưa Úc Uyển Ương đến căn phòng mà mình thường xuyên ở khi đến đây, sau khi đổi dép xong thì mở ra tủ quần áo, cầm một bộ váy ngủ màu trắng đưa cho nàng.

"Tối nay mặc quần áo của chị ngủ đi. Mộ Ngôn đột nhiên nảy ra ý định như vậy, khẳng định không để cho em chuẩn bị cái gì."

- Thư Hoài Đạt lấy cho chính mình một bộ khác cùng màu với bộ nàng đưa cho Úc Uyển Ương, xoay người liền nhìn thấy nàng nhìn mình chằm chằm.

"Chị .. chị khắp nơi đều có đồ a?

"- Úc Uyển Ương ôm áo ngủ, run run nói. Thư Hoài Đạt nhịn không được mà mỉm cười, ôm chầm bả vai của nàng thấp giọng nói -"Ừ, đúng là như vậy.

Mấy ngày nữa khả năng lại có thêm một chỗ để quần áo của chị rồi, phải làm sao đây?"

"A?

"- Úc Uyển Ương không hiểu gì cả, nhưng không để nàng kịp hiểu rõ, Thư Hoài Đạt liền nói tiếp -"Em tắm trước hay chị tắm trước?"

"Chị trước! Em đợi một lúc cũng được.."

- Úc Uyển Ương lần này phản ứng nhanh, nàng còn chưa chuẩn bị xong việc sẽ cùng Thư Hoài Đạt cùng giường chung gối, đương nhiên muốn làm công tác chuẩn bị một chút.

Thư Hoài Đạt cười cười, không đi vạch trần bé cưng mà cầm đồ tiến vào phòng tắm.

Úc Uyển Ương vỗ vỗ lên mặt mình, da thịt chạm vào đều là nhiệt độ nóng bỏng, nàng không khỏi càng thêm ngượng ngùng nhiều hơn. Sóng mắt nàng lưu chuyển, nghĩ đến điều gì, liền cầm lấy điện thoại.

Nàng mở ra trình duyệt, đánh vào vài chữ, "Phụ nữ với phụ nữ thì làm như thế nào?

"- Vài giây sau đó, ở dưới đưa ra khá nhiều sự lựa chọn."Phụ nữ với phụ nữ làm chuyện này như thế nào."

"Phụ nữ và phụ nữ thì làm sao để phát sinh quan hệ."

"Phụ nữ và phụ nữ làm như thế nào mới có thể thoải mái.

"Này đều là cái gì vậy?! Úc Uyển Ương trên mặt đỏ hơn, hơn nữa trong phòng tắm mơ hồ vang đến tiếng nước, khiến trong lòng nàng trước nay nổi lên một sự thẹn thùng chưa từng có. Ngón tay nàng tùy ý đè xuống, chọn vào cái thứ nhất. Lúc Thư Hoài Đạt đi ra, thấy Úc Uyển Ương ngồi ở mép giường cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì. Một tay nàng lau tóc, sau đó ngồi xuống, chiếc giường nhỏ bé đồng thời lõm xuống, Úc Uyển Ương lúc này mới cứng người lại."Uyển Ương, đến phiên em.

"- Thư Hoài Đạt nhích lại gần hơn, nhè nhẹ véo mặt nàng, đầu ngón tay sờ được da thịt có chút bỏng tay -"Đi mau đi, chị đã pha nước ấm đến độ vừa vặn rồi."

Sau khi tắm xong, dĩ nhiên trên người sẽ có hương vị sữa tắm nhàn nhạt bay đến, Úc Uyển Ương giương mắt nhìn nàng. Chỉ thấy Thư Hoài Đạt mặc áo ngủ, dây lưng bên hông khẽ thắt hờ, tựa như lỏng, lại tựa như rất chặt, đôi môi mỏng bị màu nhàn nhạt ôm lấy, khiến người ta sinh lòng muốn quyến luyến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!