Chương 13: (Vô Đề)

EDITOR: CANGUCANHKHOQUA.

Bên trong phim trường của "Diệc Sinh", tiến độ quay chụp cứ như vậy mà hừng hực tiến hành.

"A...

"- Úc Uyển Ương bên môi nở ra một nụ cười với độ cong trào phúng -"Ngươi là ai, tại sao dám ngăn cản đường đi của ta?

"Tay phải của nàng vững vàng mà siết chặt chuôi kiếm, lời nói mang đậm nét trào phúng, ánh mắt vẫn như cũ mà nhìn chằm chặp đối phương, một khắc cũng không thả lỏng. Nam diễn viên đối diện vẻ mặt rõ ràng hoang mang, nhưng hắn ta ra vẻ trấn định, rút kiếm đáp,"Ngươi đừng vội tỏ ra hung hăng, cửa điện này nếu như người muốn đi vào, trừ phi đạp lên thi thể của ta!"

"Tránh ra!

"- Úc Uyển Ương bước chân áp sát, kiếm chỉ về phía trước, ánh mắt bắn ra một tia máu lạnh khiến cho người khác run sợ, lại thêm một tia hàn quang được lóe lên từ thanh kiếm trong tay, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng."Cắt!

"- Chu Nghê hô một tiếng, vỗ tay mà cười -"Cảnh này rất tốt, thông qua!

"Nàng vừa nãy một mực mà nhìn máy thu hình, cho dù chỉ là thông qua màn hình, nhưng cũng có thể cảm nhận được sự sát khí được tỏa ra từ trên người của Úc Uyển Ương, hơn nữa ánh mắt sắc lạnh được đặt vô cùng đúng chỗ. Cho dù là nhân viên công tác đứng ở bên ngoài, vừa nãy chứng kiến được một màn diễn kia, cũng khiến cho họ không dám thở mạnh một tiếng."Ngày hôm nay đến đây thôi, tất cả mọi người về nghỉ ngơi đi.

"- Chu Nghê cao giọng nói, những cảnh quay còn lại cũng không còn nhiều lắm, có thể ở trong một khoảng thời gian ngắn ngủi nữa là coi như hoàn thành, chính thức đóng máy. Vì lẽ đó bổ sung cho mọi người thêm một ít thời gian nghỉ ngơi cũng không phải là không thể."Chu đạo diễn, ngày mai gặp."

"Ngày mai gặp, Chu đạo diễn."

Không ít diễn viên bắt đầu cùng Chu Nghê chào hỏi, sau đó rời khỏi phim trường. Các diễn viên chính cũng lục đục tiến vào phòng hóa trang để tẩy trang cùng tháo các đạo cụ trên người xuống, Úc Uyển Ương nghỉ ngơi một lúc, đợi cho những người còn lại đi hết, sau cùng nàng mới bắt đầu phần tẩy trang của mình.

"Mạc Quý, Mạc Quý?

"- Úc Uyển Ương nhìn xung quanh, không thấy được bóng dáng của bé phụ tá đâu -"Mạc.."

"Đừng kêu nữa, đứa nhỏ này chắc là đi nhà vệ sinh rửa tay rồi.

"- Thanh âm của Lăng Ỷ từ phía sau truyền đến -"Dạo gần đây cuộc sống thuận lợi quá nhỉ, đại minh tinh?

"Ngữ điệu kì quái, Úc Uyển Ương mặt mày cau lại, nàng rõ ràng là Lăng Ỷ lúc nãy đã rời đi rồi, tại sao cô ấy lại quay trở lại? Từ lần va chạm trước kia, Úc Uyển Ương tận lực tránh đi, không muốn cùng Lăng Ỷ trực tiếp va chạm, nàng chưa bao giờ muốn bản thân mình trở thành một người gây chuyện, nhưng giờ đây phiền phức đã tự tìm đến cửa của mình, Úc Uyển Ương cũng không thể lùi bước."Cô không phải đã đi rồi sao?

"- Úc Uyển Ương nói, một bên đem khuy áo ở trên cổ mở ra, quần áo cổ trang thực phiền, siết cổ nàng thật chặt khiến cho nàng không thoải mái chút nào."Nếu như tôi không đi, thì làm sao cô có thể đi vào đây?

"- Lăng Ỷ đến gần vài bước, biểu hiện khinh bỉ -"Úc Uyển Ương, cô đây là leo lên giường, thổi gió thì thầm bên gối đại gia nào vậy, công phu không sai nha?

"Diễn viên chính được định ra trong"Tích Ngôn" rõ ràng là mình, ai ngờ bỗng nhiên lại bị đổi đi, thế nhưng Úc Uyển Ương vẫn được giữ lại, nếu không phải nàng thổi gió bên tai đại gia nào đấy, thì điều này làm sao có thể phát sinh đây?

"Miệng mồm sạch sẽ một chút.

"- Úc Uyển Ương hơi không kiên nhẫn, cô ấy cứ ở đây như thế này, thì làm sao mình có thể thay quần áo đây?"Sạch sẽ?

"- Lăng Ỷ cười khinh -"Chính cô cũng không sạch sẽ, còn không cho người khác nói sao?

"- Lăng Ỷ hùng hổ dọa người, nhưng rơi vào trong đáy mắt của Úc Uyển Ương trông không khác gì một tên hề. Lăng Ỷ không có cách nào phản kháng lại sự an bài được lãnh đạo đưa ra như vậy, giống như bản thân Úc Uyển Ương lúc trước bị đổi thành nữ thứ là giống nhau. Bất đồng chính là Úc Uyển Ương không lựa chọn tự làm bản thân mình bẽ mặt, chạy đi tìm người khác tính sổ, còn Lăng Ỷ thì lựa chọn đến trước mặt của mình mà mở miệng khiêu khích thật nặng nề."Lăng Ỷ, nếu như có thời gian đến tìm tôi mà khiêu khích, thì không bằng hãy dùng phần thời gian này mà cải thiện kĩ năng diễn xuất của cô, đỡ cho phải bị đổi lại thêm lần nữa."

- Úc Uyển Ương ngữ khí bình thường, nhưng rất có cường độ đả kích, vừa vặn chạm đến sự tự ái trong lòng Lăng Ỷ.

Dựa vào cái gì lúc trước người mà Hạ Hoằng Diệp yêu thích là Úc Uyển Ương mà không phải là mình? Cho dù sau này khi cả hai không còn là bạn của nhau nữa, thì bản thân mình cũng là người phải trả giá thật lớn.

Tại sao người như Úc Uyển Ương đều có thể thoải mái muốn gì được đó, trong khi chính bản thân mình giãy dụa trong đau khổ, cầu mong nhưng lại không thể có được, đây là dựa vào cái gì?

Hơi thở của Lăng Ỷ nặng nề rõ ràng hơn, vốn là kìm nén, nhưng giờ khắc này giống như là một ngọn lửa được bùng cháy lên, liền muốn vung tay thật cao mà giáng xuống.

Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ cửa qua đi, một thanh âm rất quen thuộc len qua khe cửa mà đi vào, "Có người bên trong không, tôi vào nhé?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!