EDIT: hyaya05
Lâm Ân ban đầu nghĩ rằng ý của Diêu Châu khi nói "ở bên cạnh tôi" chẳng qua là dành nhiều thời gian hơn để về nhà ăn tối, hoặc thỉnh thoảng đưa Lâm Ân ra ngoài khi đi xã giao.
Nhưng Lâm Ân nghĩ mình đã nhầm.
Ngoại trừ thời gian học trực tuyến, thời gian rảnh rỗi Diêu Châu gần như luôn mang cậu theo.
Ngay cả trong một số trường hợp quan trọng, Lâm Ân cũng sẽ ngồi bên cạnh Diêu CDâu, cùng hắn xem camera giám sát, nghe cấp dưới trao đổi tin tức, Diêu Châu sẽ không để ai kiêng dè sự có mặt của Lâm Ân, cũng không ai có ý kiến phản đối điều này.
Diêu Châu không dạy cậu bất cứ điều gì một cách công khai, nhưng Lâm Ân là một học sinh giỏi.
Đi theo Diêu Châu, cậu chủ động chú ý đến từng chi tiết, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, Diêu Châu đều tùy tiện hỏi cậu hôm nay nghe được gì, Lâm Ân luôn có thể nói ra các loại tin tức trọng yếu, đổi lại Diêu Châu còn lấy đó làm lí do xoa đầu hoặc hôn như lời khen ngợi.
Đây có lẽ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất kể từ khi Lâm Ân kết hôn, trên môi cậu tươi cười nhiều hơn, rất mong được hòa hợp với Diêu Châu, đồng thời cảm thấy mình đã nhìn thấy một mặt khác của Diêu Châu.
——sẽ cúi đầu hoặc nghiêng người để nghe lời cậu nói, khi thấy cậu ở trong bếp cũng sẽ ở ngoài đợi, khi cậu dậy sớm hắn sẽ đem cậu ấn vào trong chăn ngủ tiếp.
Thậm chí còn lưu lịch học trực tuyến cậu vào album ảnh trên điện thoại di động.
Sự dịu dàng bình thường này khiến Lâm Ân khó có thể chống đỡ.
Cậu cảm thấy mình đang chìm xuống nhanh chóng, dần dần bị ảnh hưởng một cách bất thường bởi pheromone Long Bách, thậm chí còn không màng cơ thể của chính mình tình nguyện đón ý hùa theo Diêu Châu một lần nữa vào ban đêm chỉ để ngửi thêm một chút Long Bách trong lúc say mê.
Mùi thơm dường như là bằng chứng cho thấy Diêu Châu cũng động tâm.
Cậu còn lén chụp ảnh lưng của Diêu Châu ngồi trước bàn giám sát, đặt bức ảnh này làm nền máy tính, mỗi lần cậu mở máy ra đều sẽ nhìn thấy bước ảnh này
Bất quá Lâm Ân không biết, Diê Châu đã hạ quyết tâm đem cậu đi phẫu thuật, bệnh viện cũng đã liên lạc, nhưng bác sĩ phẫu thuật chính vẫn chưa xác định.
Cho dù ý tưởng về quyền bình đẳng có phổ biến trên các phương tiện truyền thông đến đâu thì thực tế là hầu hết Beta vẫn chỉ chọn yêu và kết hôn với những Beta đồng loại luyến ái.
Vì vậy, Lâm Ân biết rất rõ việc một Alpha trội sẵn sàng tiếp tục cùng mình cỡ nào đáng quý.
Cậu yêu một cách hồn nhiên, cho rằng Diêu Châu không quan tâm đ ến việc không có pheromone phù hợp hay những khuyết điểm không đáng kể, cho rằng Diêu Châu đã chấp nhận mình là Beta.
Kể từ khi rời trường, Lâm Ân về cơ bản đã mất liên lạc với thế giới bên ngoài.
Người hầu cũ của cậu Giang Kỳ và người bạn Bạch Trăn đã trở thành số ít người mà cậu vẫn có thể trao đổi tin tức.
Sau khi Bạch Trăn theo Bạch Việt Chi trở về, ngày đầu tiên cậu ta đã gửi tin nhắn cho Lâm Ân, nhưng sau đó vì lý do nào đó không liên lạc được, mấy ngày nay cũng không có tin tức gì.
Lâm Ân rất lo lắng về điều này, vào ngày thứ năm, cậu cuối cùng không thể không hỏi Diêu Châu về tình hình của Bạch gia ở quận Thượng Thành.
Diêu Châu hiện tại sẽ không nói dối cậu, nhưng có một số chuyện Diêu Châu không muốn Lâm Ân biết quá chi tiết, cho nên hắn nói cái khác để an ủi cậu.
"Bạch Trăn sẽ được anh trai bảo vệ, cho nên sẽ không xảy ra chuyện gì." Diêu Châu và Lâm Ân ngồi ở phía đối diện bàn, đặt mấy món ăn do dì Anh nấu ở giữa.
Diêu Châu lúc này mới biết Lâm Ân thích ăn đồ ăn có vị chua ngọt, vừa nói vừa đẩy một chiếc bánh táo cho cậu: "Bạch gia có việc phải xử lý, có lẽ Bạch Trăn quá bận."
Diêu Châu có nói gì đi nữa, vẫn luôn là giọng điệu bình thản thản nhiên, không thể phân biệt được là thật hay giả.
Lâm Ân bưng đ ĩa táo chiên nhìn Diêu Châu, đoán rằng hắn đã lôi kéo Bạch Việt Chi và Bạch Trăn vào chuyện gì đó, nên Bạch Trăn chưa kịp liên lạc với cậu.
Lâm Ân cắn một miếng bánh bông lan, suy nghĩ một lần nữa hỏi Diêu Châu: "Nếu sau tuần này không có tin tức gì về Bạch Trăn, tôi có thể đến quận Thượng Thành tìm cậu ấy không?"
Cuối tuần là thời hạn một tuần Diêu Châu giao chìa khóa cho Bạch Việt Chi, Lâm Ân tâm tư không nhiều như vậy, cũng không bị cuốn vào cuộc tranh giành quyền lực này, hiện tại cậu chỉ quan tâm đ ến sự an toàn của bạn bè mình.
Diêu Châu cũng không từ chối, chỉ nói: "Để Lão Tùng và hai tên lính đánh thuê, kêu tài xế đưa em đến đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!