Chương 27: (Vô Đề)

Ngày Thượng Trăng là ngày trăng tròn và sáng nhất trong năm, lúc này khắp nơi trong Cấm Thành Hoa Nam đều giăng đèn, kéo hoa, mở hội chợ đêm với nhiều trò chơi, đốt đèn hoa thả trên sông, rất nhiều người tụ tập ngoài phố chơi đùa cùng nhau. Những nhà giàu có sẽ phát bánh kẹo và đèn hoa cho trẻ con, bắn pháo nhiều màu sắc lên trời khi mặt trăng lên cao nhất, tròn nhất và sáng nhất.

Đây cũng là lúc các vụ mùa trồng trọt được thu hoạch, nông dân có thể làm việc trên những cánh đồng vào ban đêm nhờ ánh trăng chiếu sáng, sau đó khoảng ba tháng sẽ là lễ mừng năm mới.

Như đã hẹn, công chúa Xơng Nhiêu hôm nay vận y phục đơn giản màu vàng nhạt chuẩn bị đi chơi trong thành cùng hoàng tử. Nàng rất vui vẻ vì sẽ được gặp Kha Lang. Từ lần gặp đầu tiên trong hoa viên biệt phủ, công chúa đã ấn tượng và có cảm tình đặc biệt cho hắn.

Hoàng tử Xơng Ngỵ đang ở Đông biệt điện chờ công chúa đến sẽ cùng khởi hành đến biệt phủ gặp Mộc Ang và Kha Lang, sau đó sẽ cùng ra phố. Trong cung cũng đã được trang trí thêm đèn hoa, tiệc của hoàng tộc cho ngày Thượng Trăng sẽ được tổ chức đêm hôm sau, đó là thông lệ hàng năm vì vào ngày lễ chính dân chúng sẽ đổ ra các nẻo đường vui chơi, đốt đèn, bắn pháo nên lực lượng triều đình phải đảm bảo an ninh khu vực trong ngoài các thành.

Hoàng tử đã lệnh Liu Thạc bố trí người phòng vệ cẩn thận xung quanh họ khi ra phố. Trận tập kích trong biệt phủ mấy ngày trước cho thấy trưởng hoàng tử ngày càng liều lĩnh khi lễ Nối Ngôi đến gần. Lúc này ra ngoài dạo chơi cũng có vẻ mạo hiểm nhưng binh lính đã được vua bố trí tuần tra nhiều nơi để đảm bảo an ninh nên cũng là cản trở nếu trưởng hoàng tử lại muốn ra tay lần nữa, chỉ cần Hắc Liên Đội của hoàng tử được bố trí xung quanh họ thì sẽ là hai lớp bảo vệ nên hoàng tử đã không huỷ cuộc dạo chơi này, một phần khác cũng là vì người muốn có dịp ra ngoài cùng Mộc Ang.

Kha Lang và Mộc Ang đang ngồi chờ ở sảnh chính biệt phủ. Từ cổng biệt phủ hoàng tử là một đoạn đường ngắn dẫn ra đường chính, hai bên là hai hàng cây thẳng tắp, nên từ trong này chưa thể nghe thấy sự náo nhiệt bên ngoài phố xá. Hy Niêng và Tự Ngổ lúc sáng cũng đã trang trí thêm hoa ở các góc hành lang, kết đèn hoa bằng các bông hoa theo hình tròn và thắp nến để bên trên rồi thả vào hồ nước ở sân trong, xem như biệt phủ cũng có không khí của ngày Thượng Trăng.

Họ cũng làm bánh phát cho hộ vệ trong phủ, Mộc Ang và Kha Lang mỗi người cũng nhận được vài cái bánh xinh xinh nhiều màu sắc làm từ bột ngũ cốc có nhân bên trong là các loại hạt hoặc trái cây.

Mộc Ang chưa bao giờ biết những loại lễ lạc ở Nhân Tộc nên nàng cảm thấy lạ mắt và cũng thấy vui. Chỉ có nàng lúc này có thể nghe thấy tiếng người nhộn nhịp ngoài phố dù đang ngồi trong phủ nên lòng có chút nôn nao được ra ngoài nhìn ngắm và cảm nhận không khí của ngày lễ. Ở Đại Vân Đình, mười hai ngày trăng tròn trong năm sẽ là dịp các Thần Nhân chơi đùa, tụ tập ở những vườn cây trái, thi bay lượn, múa hát cùng nhau, những việc mà hầu như ngày nào họ cũng làm nhưng dưới ánh trăng sáng có vẻ khiến họ cảm thấy hào hứng hơn.Con đường đông đúc người qua lại, tiếng cười nói xen lẫn tiếng pháo nổ. Trên bầu trời chốc chốc lại lóe lên một vài tia sáng nhiều màu sắc, mỗi lần như thế nhiều người lại ngước lên nhìn ngắm. Trẻ con chạy tung tăng, người lớn nói cười vui vẻ, nhiều cô gái ăn vận xinh đẹp ra đường, nhóm hội nên bờ sông thả đèn. Nhiều chàng trai cũng kéo nhau đi đến các quán rượu hay hẹn hò với các nhóm nữ khác cùng thả đèn trên sông, ngắm trăng tình tự.

Nhóm năm người của hoàng tử đang đi giữa dòng người. Họ ngắm phố xá, ngắm người qua lại, ai cũng vui vẻ rạng rỡ. Đến khu chợ có nhiều trò chơi, họ ghé hết gian này đến gian nọ tham gia. Ở đây họ bày nhiều trò như phóng phi tiêu nhỏ có trang trí lông vũ nhiều màu vào một bình sứ ở phía xa, ném banh đan bằng tre vào những cái rổ nhỏ treo cao, bịt mắt đập bể chậu gốm treo lủng lẳng xung quanh... phần thưởng luôn là bánh lễ hoặc đèn hoa. Bên đường bán nhiều loại kẹo bánh nhiều màu sắc, nhiều hình thù, một người đứng bên một bàn gỗ bên trên bày nhiều khối bột nhiều màu, cạnh đó có nhiều hình thù đã được nặn lên như hình nhiều loại hoa và động vật nhìn rất bắt mắt.

- Anh trai! Em thích cái này!

Xơng Nhiêu kéo tay hoàng tử đến xem một ông lão nặn hình bằng các thứ bột màu kia.

- Em thích hình gì? Hay chọn những cái đã làm sẵn kia.

Xơng Ngỵ hỏi Xơng Nhiêu xong lại quay sang Mộc Ang hỏi:

- Nàng có thích thứ này không? Ông ấy có thể nặn ra các loại hình dạng mà nàng thích.

- Hay quá! Nhiều hình đẹp quá không biết chọn thế nào.

Mộc Ang hào hứng.

- Lão nặn cho ta một cành mai đỏ nhé!

Xơng Ngỵ nói với chủ gian hàng, người kia nhìn người cười rồi gật gật, tay vẫn đang bận làm việc. Xơng Nhiêu chọn hình một con chó mập mạp có màu đen và trắng. Xơng Ngỵ nhận cành hoa bột rồi đưa cho Mộc Ang. Cành hoa nhỏ để vừa trong lòng bàn tay nhưng rất tinh xảo, những cánh hoa màu đỏ có nhuỵ vàng và xen lẫn những chiếc lá màu xanh nho nhỏ. Mộc Ang rất thích, cứ cầm lên nhìn ngắm, cười rất tươi.

- Ngươi xem, nhìn cứ ngỡ là thật đấy!

Mộc Ang chìa cành hoa nhỏ cho Kha Lang xem. Kha Lang gật gật, hắn đang bận suy nghĩ lúc nào sẽ nói cho Mộc Ang biết hắn sẽ lên đường, ra đi mà không chung đường với nàng nữa.

- Mọi người ơi! Lại chơi trò chơi đi!

Xơng Nhiêu đi trước vài bước đang vẫy tay kêu những người còn lại đến một gian trò chơi phóng phi tiêu.

- Trò này cũng vui đó!

Liu Thạc cũng bắt đầu thích không khí lễ hội xung quanh, đã bớt căng thẳng hơn về việc phải quan sát mọi người xung quanh, đảm bảo an toàn cho hoàng tử.

- Kha Lang! Cho ngươi này!

Xơng Nhiêu kéo Kha Lang lại gần rồi chia cho mấy cây phi tiêu. Hai người thi nhau ném, Xơng Nhiêu không ném trúng lần nào, Kha Lang thì lần nào cũng trúng nên nàng ấy chuyển sang cổ vũ cho Kha Lang. Xơng Ngỵ và Mộc Ang đứng xem bên cạnh, bỗng có một loạt tiếng pháo nổ, họ cùng ngẩng đầu nhìn lên, pháo sáng lấp lánh nhiều màu bay vút lên từ sân một ngôi nhà gần đó.

Liu Thạc lúc này cũng tham gia trò phóng phi tiêu cùng Kha Lang. Xơng Nhiêu vỗ tay liên tục khi họ ném trúng, người xung quanh cũng đứng xem rồi trầm trồ. Chủ gian hàng nài họ mua thêm phi tiêu. Kha Lang xua tay không mua thêm vì Liu Thạc đang ôm một mớ đèn hoa khá nhiều. Họ quyết định ra bờ sông thả đèn.

Bờ sông đang rất đông người thả đèn, trên mặt nước đã có rất nhiều đèn hoa được thả, ánh sáng từ những ngọn nến lấp lánh phản chiếu cùng màu sắc các loại hoa xuống dòng nước khiến dòng sông trở nên lung linh. Mộc Ang ngồi xuống gần mép nước thả đèn hoa xuống nước rồi nhìn theo nó trôi đi. Xơng Ngỵ ngồi bên cạnh Mộc Ang cũng thả đèn hoa của mình, hai người cùng nhìn theo hướng dòng chảy lấp lánh kia.

- Mọi người thích thả đèn như thế có ý nghĩa gì không?

Mộc Ang quay sang hỏi Xơng Ngỵ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!