Bà Lộ muỗn dẫn Vân Đóa đi xem phòng, lúc này Vân Đóa mới biết Đường Nhất Bạch đã nhờ mẹ đi tìm phòng cưới. Cô có chút cảm động nhưng khi nhìn thấy nhà thì cô lại cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
"Biệt, biệt thự ấy ạ?"
"Ừ, Đậu Đậu đã nhắc nhở dì phải tìm được biệt thự có bể bơi." Bà Lộ nói xong, cười như không cười liếc nhìn cô một cái.
"Khụ." Vân Đóa có chút ngượng ngùng.
Đây là một khu biệt thự xa hoa, ở vùng ngoại thành, không xa khu tập luyện của Đường Nhất Bạch, bên cạnh là đường cao tốc nên giao thông rất thuân tiện. Chủ nhà trước đây đầu tư cổ phiếu nên liên lụy đến cả gia đình, bắt nhốt không chịu cắt thịt mà công ty cần quay vòng vốn nên đành phải bán nhà cửa. Bởi vì cần tiền gấp nên giá cả rất hợp lý... Nhưng điều kiện tiên quyết là phải có tiền mặt.
Biệt thự là một tòa nhà có vườn, nhà hai tầng, kiến trúc diện tích gần 500 mét vuông. Tầng hầm ngầm có rạp chiếu phim gia đình, có bể bơi, bên cạnh bể bơi là nhà tắm hơi. Bể bơi dài 12m, rộng 3m, có lắp đặt thiết bị rất đẹp, hai đầu hình trứng, cả bể bơi như một đường băng nho nhỏ, vách tường màu lam, có thể tưởng tượng được khi bên trong đầy nước sẽ xanh thẳm như biển.
Bên cạnh bể bơi có một đài hoa sen, một vòi hoa sen treo trên vách tường, xung quanh không có bất kỳ vật gì che lấp.
Vân Đóa nhìn bể bơi vừa xa hoa vừa xinh đẹp này, trước mặt tự động thay thế bằng một đống nhân dân tệ, cô nuốt nước miếng hỏi người môi giới đứng bên: "Căn nhà này bao nhiêu tiền."
Người môi giới mỉm cười nói: "1800 vạn."
Giọng nói Vân Đóa hơi run run: "Sao, mắc thế?"
"Đây đã là giá tốt nhất rồi, nếu như không phải muốn cầm tiền mặt thì cô có ra giá hai nghìn vạn cũng không bán."
Bà Lộ không ngừng bới móc: "Sao bể bơi lại bẩn như vậy, thiết bị lắp đặt cũng khó coi chết đi được... Thiết bị ở đây cũng sắp được mười năm rồi chứ? Xung quanh cũng không được, nhìn được mỗi hoa viên, nhưng hoa viên trồng cái gì thế? Cây táo ta! Mặc dù táo rất bổ huyết nhưng tôi phải cường điệu cây táo rất khó nhìn!... Cái gì, tặng đồ dùng trong nhà hả?
Ai cần chứ, Baroque giờ chỗ nào cũng có, anh cảm thấy tôi không có tiền mua gỗ lim hả?"
(Baroque: một phong cách nghệ thuật điển hình cho văn hóa châu Âu)
Thái dương người môi giới bắt đầu đổ mồ hôi, muốn giải thích nhưng bà Lộ lại phất tay không để ý tới anh ta, kéo Vân Đóa đi: "Thôi, xem lại."
Lúc này điện thoại người môi giới vang lên, anh ta đi tới bên cạnh nghe điện thoại.
Vân Đóa lặng lẽ nói: "Dì à, nếu như không thích thì chúng ta không mua cái này nữa, cháu cũng thấy măc quá..."
Dì Lộ cười: "Ai nói không thích? Nhà này mua thì không thiệt, dù sau này không cần thì sang tay cũng có thể kiếm tiền. Lúc ấy đầu tư sau."
Vân Đóa há to miệng: "Vậy vừa rồi dì..."
"Ngốc quá, dì đang ép giá."
Vân Đóa cũng biết hạ thấp là cách ép giá, nhưng lần đầu cô thấy một người diễn thật như vậy... Cô suy nghĩ một chút nói: "Dì à, đủ tiền không?"
"Cũng được, bây giờ Đậu Đậu là siêu sao rồi, bóc lột nó thêm vài lần là đủ."
Nói đến đây, Vân Đóa không nhịn được nhớ tới ngày đó Đường Nhất Bạch về nước, sân bay vô cùng ồn ào. Cô cũng bay cùng chuyến với anh, lúc ấy phóng viên và fan ở ngoài rất tấp nập, quả thực cô không đành lòng nhớ lại. Có đám phóng viên đi tìm cô để phỏng vấn, may mà cô đã có tình báo nên cải trang lẩn trốn.
Bây giờ, nhân khí của Đường Nhất Bạch ở trong nước không chỉ tăng lên một bậc so với Thế Cẩm trong nước, có thực lực, lại có sắc đẹp, hình tượng khỏe mạnh, anh không thiếu chủ đề để nói tới... Phí đại diện của anh mỗi ngày một tăng giá. Nhờ phước của anh mà những ngày này cô cũng bị mọi người chụp ảnh, ảnh chụp được đặt ở truyền thông, được công chúng bình phẩm từ đầu đến chân. Có người nói cô xinh, có người nói cô xấu, còn có người nói sức thưởng thức của của cô kém.
Vân Đóa nhìn thấy thì hơi tự ti, Đường Nhất Bạch ôm lấy cô rồi hôn lên mặt cô, chụp một bức ảnh tự sướng. Bức ảnh tự sướng nhìn rõ mặt Vân Đóa và Đường Nhất Bạch, cô kinh ngạc vì mình lại có thể có một bức ảnh tự sướng như vậy. Anh nhanh chóng gửi lên weibo và đăng trạng thái: Vợ của anh là xinh đẹp nhất!
Gửi xong thì anh dùng tài khoản "Phóng viên Vân Đóa" gửi lời bình: Chồng em cũng là người đẹp trai nhất! [Hôn nhẹ]
Vân Đóa kinh ngạc vì khả năng của mình, hơn nữa cô còn rất cảm động. Cô chỉ có chút tự ti mà anh đã nhận ra, hơn nữa dùng cách này để cổ vũ cô.
Thiệt là, chỉ cần người mình yêu cảm thấy cô xinh đẹp nhất là được rồi, những cái nhìn của người khác đều là mây bay.
Phía dưới bình luận đều là "Người độc thân nhận được 10000 điểm thương tổn."
"Vân Đóa, nghĩ gì thế? Vân Đóa?" Dì Lộ khẽ đẩy cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!