Sau khi ăn bánh ngọt xong, đoàn phim tiếp tục khởi công. Thư Thời trang điểm xong thì ngồi xuống chiếc ghế trên giảng đường.
Mà chủ nhân của cuốn sách, lúc này đây đang đặt ánh mắt hướng về phim trường.
Màn đầu tiên vẫn chưa qua, nên lúc này bắt đầu vẫn tiếp tục quay màn 1.
Cùng một chỗ ngồi, cùng một biểu cảm, Diệp Vọng nhìn thấy hồ ly ngốc kia vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh. trong đầu lại hiện lên hình ảnh đối phương vỗ lên sô pha mời hắn cùng xem phim, cùng với cảnh hình thái hồ ly vỗ sô pha giục mình xem TV ngày trước.
Hai cảnh tượng dần dần trùng lặp trong đầu hắn, rõ ràng vừa rồi còn cảm thấy không khác lắm, lúc này lại thấy không giống.
Diệp Vọng thu lại ánh mắt, nhìn đồ ngọt ăn dở trong tay, ánh mắt chợt dịu đi.
Hồ ly ngốc trước kia chỉ được bảo hộ dưới cánh chim của hắn, lại không ngờ, bây giờ cũng có tâm tư cẩn thận như này.
Có thể là do được nghỉ ngơi một lúc, điều chỉnh xong nên trạng thái của nam diễn viên kia tốt lên không ít. Màn diễn vừa rồi NG năm lần không qua, lúc này lần hai đã đạt.
Vài cảnh quay sau đó cũng không có vấn đề gì lớn nữa.
Sau khi các cảnh quay trong giảng đường chấm dứt, đoàn phim sẽ bắt đầu đổi địa điểm.
Thư Thời đi phía trước, Tiểu Hiên theo sau cậu, hai người đi theo đoàn phim tới khán phòng nhỏ của hội trường.
Bởi dù sao cũng là đoàn phim nên xung quanh cũng có không ít sinh viên hóng hớt đi theo. Cảm thấy có người theo dõi, Thư Thời cũng chỉ nghĩ đó là sinh viên tò mò theo sau mà thôi, cũng không quay đầu lại nhìn.
Nhưng không lâu sau, Tiểu Hiên tăng nhanh bước chân, nhỏ giọng nói với Thư Thời: "Anh Thời, anh Lưu đang đi theo phía sau, anh có muốn quay đầu nhìn xem không?"
Nam diễn viên đóng chung với Thư Thời vừa rồi họ Lưu.
Thư Thời quay đầu lại, quả nhiên thấy anh Lưu đang đi theo cách đó không xa.
Người kia theo sau một khoảng không xa không gần, nhìn thấy cậu thì xấu hổ gãi đầu, dường như có điều muốn nói.
Sau khi thấy Thư Thời nhìn quá, đối phương nhanh chóng tăng tốc độ: "Vừa rồi cảm ơn em đã giúp đỡ anh. Hôm qua anh có việc nên tâm trạng không tốt lắm, ảnh hưởng tới tiến độ quay phim hôm nay. Còn khiến em phải diễn đi diễn lại nhiều lần như vậy, thật ngại quá."
Lần đầu tiên có người giải thích với Thư Thời vì chuyện như này. Cậu cũng không biết phải làm sao, bèn vội vàng xua tay: "Cũng không có gì đâu, chỉ là không trong trạng thái thôi. Anh xem, lần trước em với Liêu Hàng cũng phải quay hơn mười lần đó. Đều là chuyện thường tình mà thôi, không cần khách khí, là chuyện em nên làm."
Liêu Hàng vừa hay đi cách đó ba bước, nghe rõ rành mạch những lời này: "..." Cứ có cảm giác chẳng hiểu sao bị đâm một nhát.
Sau khi Thư Thời nói xong, nhìn thấy Tiểu Hiên còn dư một hộp bánh shuffle liền tặng anh Lưu luôn.
Cậu không biết đối phương vì sao mà không vui, nhưng chỉ cần ăn chút đồ ngọt, hẳn tâm trạng sẽ tốt lên thôi.
Anh Lưu nhìn hộp quà màu hồng nhạt trong tay, hơi giật mình.
Lúc Thư Thời tạm biệt anh ta, luôn cảm thấy hốc mắt đối phương ươn ướt, chẳng lẽ là ảo giác?Sau khoảng thời gian cọ sát ban đầu, đoàn phim sẽ đẩy nhanh tiến độ. Vì vậy mà mấy ngày nay trừ những cảnh quay ban ngày, Thư Thời còn cả cảnh quay ban đêm.
Sau khi đối thoại với Chương Thi Vân vài câu, Thư Thời đã thấm mệt.
Chẳng còn cách nào khác, thường thì lúc này cậu đã nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ rồi. Đồng hồ sinh học mạnh quá, cậu không cưỡng lại được.
Cho nên cậu bèn nâng kịch bản lên cao để che khuất mặt, ỷ vào có kịch bản che mà ngáp một cái thật to.
Lúc này Diệp Vọng vẫn chưa rời đi. Việc ngủ đối với hắn có hay không thì cũng chẳng sao, nên kết thúc công việc sớm hay muộn đối với hắn không khác nhau lắm.
Lúc đầu đoàn phim đối với nhà đầu tư giám sát trường quay này còn có chút không quen, nhưng sau một thời gian quan sát thì thấy vị này hoàn toàn bàng quan. Ngoại trừ Thư Thời thì hắn không nói chuyện với người nào khác, dần dần không còn gánh nặng tâm lý nào nữa.
Vị trí của Diệp Vọng vừa hay đứng bên cạnh Thư Thời, từ góc đồ này có thể nhìn thấy rõ bộ dáng ngáp ngủ của Thư Thời.
Hai má căng ra, rồi lại trở lại hình dạng ban đầu, sau đó lại hít thêm hai hơi, dường như muốn cho hơi lạnh phả vào miệng để tỉnh táo hơn chút, nhưng cũng vì vậy mà hai má phồng lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!