Thư Thời ngẩn ra: "Đại mỹ... ấy nhầm, anh Diệp à, sao anh ở đây vậy?"
Diệp Vọng đứng trước cửa phòng 614, đưa mắt nhìn Thư Thời, lại liếc về phía Tiểu Hiên đang đi theo sau cậu: "Đúng lúc rảnh nên tới đây xem sao."
Cánh cửa phía sau hắn đã mở, trên tay cũng không cầm đồ gì, chắc đã dọn trước rồi.
Nghe vậy, Thư Thời nở nụ cười yếu ớt: "Vậy tốt quá, em còn sợ sẽ không liên lạc được với anh nữa." Ngộ nhỡ lúc mua quà không liên lạc được thì phiền lắm.
Diệp Vọng nghe xong biểu cảm trên mặt hơi giãn ra.
Đây là lần đầu tiên hồ ly ngốc xa nhà, hẳn vẫn chưa quen lắm, bám người như vậy.
Sau khi tạm biệt đại mỹ nhân, Thư Thời vào phòng thu dọn hành lý, không nói gì thêm.
Dù sao lúc bọn họ đến khách sạn cũng đã 9 giờ 20, 10 giờ làm lễ khởi quay, không thể đến muộn.
Địa điểm quay phim được đặt tại một trường đại học ở thành phố S. Khung cảnh của trường đại học này đã được lên hot search trên Weibo nhiều lần, cũng từng có rất nhiều đoàn phim quay ở đây.
Khách sạn cách cửa trước trường đại học không xa, Thư Thời và Tiểu Hiên vội vàng thu thập hành lý, lúc chạy tới sân thể dục trong khuôn viên trường vừa hay 9 giờ 50.
Không sớm mà cũng không muộn, vừa đúng lúc, còn mười phút có thể để thợ trang điểm thêm một lớp make up đơn giản.
Một số đạo diễn rất coi trọng lễ khởi quay, có chút yếu tố huyền học. Họ cảm thấy lễ khởi quay thuận lợi thì lúc đoàn phim quay hình mới thuận lợi được.
Đạo diễn Lưu chính là một trong số đó.
Cho nên đạo diễn Lưu cũng rất khắt khe với vị trí đứng ở lễ khởi quay.
Nam nữ chính đứng giữa hàng đầu, Thư Thời đóng nam thứ đứng bên cạnh nam chính Liêu Hàng, cứ thế sắp xếp. Trương Đồng Hâm đóng vai bạn cùng phòng của nam chính gần như đã đứng tới mép ảnh chụp.
Không biết là diễn viên quần chúng nào xếp phía sau lại muốn chen lên trước, cố gắng lộ mặt trong ảnh, ép cho Trương Đồng Hâm cáu lên.
Hắn ta liếc mắt nhìn Liêu Hàng đang đứng ở vị trí trung tâm cùng với Thư Thời đang cũng Liêu Hàng nói cười, quai hàm khẽ nhúc nhích, ánh mắt không mấy thân thiện.
Giá trị nhan sắc của Liêu Hàng với hắn ta tương đương nhau, nhưng Liêu Hàng là tiểu sinh nổi bật trên màn ảnh năm ngoái, có thể lấy được vai nam chính, hắn ta cũng không có dị nghị gì.
Còn cái bình hoa Thư Thời, ngoại trừ khuôn mặt nhìn tạm được kia, ngay cả lúc cùng đọc kịch bản cũng ngây người được. Một người như vậy sao lại có thể chiếm được vai nam thứ?
Sau khi lễ khởi quay kết thúc là cảnh quay đầu tiên.
Trước khi quay, đạo diễn Lưu tìm được Diệp Vọng luôn ở ngoài quan sát lễ khởi quay vừa nãy: "Diệp tổng, liệu ngài có muốn đến chỗ máy quay để xem hay không?"
Diệp Vọng đứng một bên, bóng dáng sạch sẽ tuấn tú chẳng hề ăn nhập với khung cảnh ồn ào xung quanh, như thể được ngăn cách bởi một lớp vỏ bảo vệ.
Nghe thấy lời mời của đạo diễn, hắn cũng không có hứng thú gì: "Không cần đâu, ông cứ bận việc ông là được, lúc nào muốn tự khắc tôi sẽ đến xem."
Đạo diễn Lưu nghe xong lời từ chối của đối phương thì cũng thở phào nhẹ nhõm. Chẳng may Diệp tổng muốn tới thật thì ông cũng không thể thả lỏng được.
Lúc ông đang bùi ngùi thì thấy được trợ lý theo bên người Diệp tổng đã trở lại, còn cả một đám người đi phía sau anh ta, từng người cầm ô che nắng, bàn, ghế tựa các loại. Chỉ trong vài phút đã dựng lên một chỗ nghỉ ngơi nhỏ.
Đạo diễn Lưu thấy cảnh này mà há hốc mồm. Sáng nay lúc nhìn thấy Diệp tổng, ông đã bị dọa đến ngây người. Trước không có ai nói với ông rằng vị đại phật này sắp tới, ông còn sợ mình đã sơ suất.
Kết quả thì sao, vị đại phật này chẳng khác nào đi nghỉ dưỡng, còn tự mang đội ngũ phục vụ của mình tới.
Chỉ có điều, nhìn dáng vẻ Diệp tổng đang nằm trên ghế, ánh mắt lại luôn đặt tại khung cảnh trên sân, đạo diễn Lưu cảm thấy có gì đấy không đúng lắm.
Trong buổi lễ khởi quay vừa rồi, ông hỏi ý kiến để cùng chụp ảnh, Diệp tổng cũng nói là không cần. Cuối cùng, hắn đứng một bên nhìn chằm chằm vào chính giữa, nhìn qua còn rất nghiêm túc.
Đạo diễn Lưu ngầm hiểu mà ngẫm nghĩ, hay là do nhìn trúng Chương Thi Vân?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!