Thư Thời lên tinh thần ngay.
Nếu anh đã nhắc tới thì tui cũng đành phải tỉnh ngủ.
Móng hồ ly của cậu lật trang không tiện, vì thế dùng sức chụp lấy tay Diệp Vọng, để hắn lật trang cho mình, khi đến trang cậu muốn thì kêu một tiếng, ý bảo dừng lại.
Bộ thủ thiên bằng 4 nét "Nhật ()", tiếp theo là dư ba nét, mắt Thư Thời gần như dính chặt vào cuốn từ điển có kích thước gần bằng với khuôn mặt hồ ly của cậu, lướt nhìn các cột, cuối cùng cũng tìm thấy từ mà cậu muốn ở trang 402.
Diệp Vọng cùng cậu dằn vặt cuốn từ điển, hồi lâu sau mới thấy móng vuốt xù lông của hồ ly ngốc dừng lại ở chữ "Thời" ở trang 402.
Thời?
Thời lai bất tự ý (lúc đến không như dự tính), từ này cũng khá hợp đấy.
Diệp Vọng đóng cuốn từ điển lại, đặt Thư Thời sang một bên, mặc kệ cậu, quay lại phòng làm việc.
Ngày hôm sau, Thư Thời phát hiện, lúc đại mỹ nhân ra ngoài đã cầm theo một cuộn tranh trong tay, cảm thấy hơi kỳ lạ: Sao đại mỹ nhân đi làm còn cầm theo tranh?
Nhưng ngay sau đó cậu cũng không có thời gian để tâm việc đấy nữa, hôm nay là thứ năm, cậu phải giao bài tập mà Lưu Ích đã giao tuần trước.
Không biết có phải là do đã yên tâm hơn về mình hay không, hay đó là một phương pháp dạy học khác?
Hôm sau, Lưu Ích quan sát cậu bắt chước diễn lại, trên lớp cũng không nói với cậu về những kỹ xảo biểu diễn nữa, mà liên tục cho cậu xem mấy clip diễn ngắn rồi tự diễn.
Có những lúc mà clip trước vừa cười vừa chửi, clip sau là hung ác, quyết liệt, clip sau nữa lại là bi ai khổ sở vô cùng.
Bị giày vò như vậy vài ngày, Thư Thời còn nghi ngờ mình sắp bị tâm thần phân liệt luôn rồi.
Nhưng khi cậu nhìn vẻ mặt của Lưu Ích, ông càng ngày càng... nhẹ nhõm, càng ngày càng... từ ái hơn. Cậu nghĩ, chắc là do cậu đã có tiến bộ.
Sau khi tới phòng tập, Thư Thời đưa một xấp giấy A4 giày cộp lên trước: "Thưa thầy, đây là bài tập của em."
Lưu Ích cầm lấy xem qua, giỏi thật, ngay cả bối cảnh của bộ phim và phong cách, cũng như kỹ xảo của đạo diễn cũng phân tích được kha khá, có thể thấy được cậu đã rất chăm chỉ.
Ông nhìn quầng mắt xanh đen của cậu, thầm thở dài, đứa nhỏ này không thể nào không hot.
Sau khi Lưu Ích xem xong bài tập của cậu, cũng không cho cậu xem clip ngắn nữa, mà cùng nói chuyện phiếm với Thư Thời.
"Ngày mai em đi thử vai rồi, có hồi hộp không?"
Thư Thời gãi gãi đầu, có chút xấu hổ: "Hơi hơi ạ, lúc đó hẳn sẽ có nhiều người lắm."
Lưu Ích cười đùa: "Lúc này mới thấy run à, em sẽ phải thử vai trong một căn phòng cũng như này thôi, chỉ thấy được đạo diễn, phó đạo diễn, nhà sản xuất hoặc một số người khác. Nhưng khi em diễn chính thức rồi, tất cả ánh mắt sẽ đổ dồn lên người em, biên kịch, đạo diễn, mỹ thuật, chụp ảnh, trang điểm, trợ lý, còn có thể có fans đến tham ban. Làm sao em có thể làm được nếu rụt rè như vậy?"
Thư Thời gật đầu đáp lại, nhưng trong lòng hơi bất an.
Hôm nay, Lưu Ích không dạy Thư Thời học mà nói chuyện phiếm với cậu, nói với cậu về cách đối nhân xử thế với những người trong đoàn cùng với một số kỹ xảo quay phim thường dùng.
Sau khi tan học, Thư Thời chợt tỉnh ngộ, hỏi Lưu Ích: "Thầy à, thầy nói chuyện này với em, có phải là không định dạy em nữa phải không ạ?"
Sau khi nói hai chữ tan học, Lưu Ích cũng không có nhiều quy củ như trước nữa, lấy một điếu thuốc ra châm lửa: "Sao? Trương Kỳ không nói với em à? Thầy chỉ dạy đến khi em thử vai, còn lại đều tùy thuộc vào em."
Sau khi về đến nhà, Thư Thời lại lật kịch bản mà Trương Kỳ đưa cho, "Ánh nắng rực rỡ không đổi, thanh xuân hãy còn ở đây" là một bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Lục JJ, kể về câu chuyện của một đôi yêu nhau từ trung học đến đại học.
Vai mà cậu muốn thử là vai nam thứ, là người nữ chính gặp được tựa như từ trên trời hạ xuống. Tuy vậy, người trời giáng này cũng chẳng thể địch nổi trúc mã.
Khi thấy Thư Thời lại nhớ đến cuộc sống thời trung học của cậu, khi ấy cậu hoàn toàn có thể không cần đi học, nhưng ông nội bảo rằng dù thế nào sau này cậu cũng sẽ sống trong cái xã hội này, vì thế ông yêu cầu cậu đi học để hòa nhập vào xã hội.
Để thời học sinh có thể an ổn một chút, thậm chí cậu còn phải thay đổi khuôn mặt của mình, sống như vậy hơn mười năm, đến khi tốt nghiệp đại học mới đổi về khuôn mặt vốn có của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!