Chương 1: Ngoài ý muốn

All by Mos

Giữa tháng ba, thời tiết vẫn còn mang hơi lạnh, nhưng nhiệt độ điều hòa chỉnh hơi cao, lúc ra ngoài Thư Thời mặc áo khoác bên ngoài bộ đồ lao động, lúc này lại cảm thấy hơi nóng.

Lúc này cậu đứng xếp hàng để thanh toán, thu ngân sau khi đọc mã vạch đã nói cậu phải bỏ khẩu trang để quét khuôn mặt tính tiền.

Đến lúc này, Thư Thời mới cởi bỏ khẩu trang.

Khoảnh khắc khẩu trang được kéo xuống, xung quanh liền vang lên tiếng hít thở, sau đó là tiếng thì thầm ngạc nhiên:

"F**k, đẹp trai vãi! Không uổng công tao đi theo anh ấy một đường."

"Ôi chị em à tao cũng vậy, chỉ nhìn cũng đã đủ biết anh ấy chắc chắn là một anh chàng đẹp trai, nhưng nhìn thấy khuôn mặt vẫn thật kinh ngạc, quả là một đại mỹ nhân!"

"Không biết có phải thành viên nhóm nhạc nam nào chưa debut hay không, thật muốn tiêu tiền cho khuôn mặt này..."

Thư Thời không quan tâm lắm đối với mọi thứ xung quanh, chuẩn bị xách túi mua đồ sau khi thanh toán xong, cô thu ngân trước máy tính cũng nở nụ cười khen ngợi cậu: "Tiểu tử thật đẹp trai."

Hồ ly Thư Thời cong mắt nở nụ cười, "Cảm ơn cô."

Dù sao cũng là hồ ly, có thể không đẹp trai sao?

Với tư cách là một công dân hợp pháp không phải con người và thuộc họ chó, tai của Thư Thời tất nhiên có thể nghe thấy rõ ràng tất cả những lời bàn tán xung quanh, nhưng cậu đã nghe rất nhiều rồi và cũng không để trong lòng.

Nhưng cũng có một việc liên quan đến tình hình hiện tại của Thư Thời, cậu quả thực sắp ra mắt.

Trở về ngôi nhà mới chuyển đến, Thư Thời làm tổ trên ghế sô pha, đáng tiếc thời đại hiện giờ, linh khí loãng, muốn đi tìm một nơi có linh khí sung túc cũng khó.

Nhưng phòng bên không biết chôn bảo bối gì phía dưới, linh khí róc rách tuôn trào như không có giới hạn, hâm mộ gần chết.

Chỉ có điều cậu dù có thèm thuồng đến đâu cũng không mua được, phòng ở kia đã có chủ, cậu chỉ có thể trông mơ giải khát, thuận tiện ở bên ké chút linh khí.

Chú thích: Trông mơ giải khát (ví với việc dùng ảo tưởng để tự an ủi) (sự tích: quân lính trên đường hành quân rất khát. Thấy vậy Tào Tháo liền bảo rằng, họ sắp sửa hành quân qua rừng mơ. Nghe vậy, ai nấy đều ứa nước miếng và cảm thấy đỡ khát hẳn)

Trong lúc Thư Thời suy tư, di động đổ chuông, là điện thoại từ người đại diện Trương Kỳ của cậu.

"Tiểu Thời, hợp đồng của chúng ta cậu xem xét xem bao giờ có thể kí? Đãi ngộ của bên chúng tôi tuyệt đối tốt hơn so với các công ty khác, điểm đấy cậu yên tâm."

Thư Thời cắn một miếng thịt bò, miệng hàm hồ trả lời: "Buổi chiều hôm nay luôn đi, em vừa hay không bận gì."

Dù sao cũng rất rảnh.

Bỏ điện thoại xuống, Thư Thời lại gặm hai bao mứt quả, một bao quả hạch cộng thêm một túi chân gà rồi mới chuẩn bị ra ngoài.

Trước khi đi còn mang theo bài túi đồ ăn vặt trên người, xong xuôi mới ra khỏi cửa.

Từ nhà đến công ty mất khoảng 1 tiếng đi xe, bây giờ xuất phát hẳn sẽ đúng giờ.

Có điều, biến cố thường phát sinh trong nháy mắt, Thư Thời trong giây phút mở cửa kia, sau gáy tê rần, chân mềm nhũn, tiếp theo thân thể theo hướng trọng lực mà ngã xuống.

Đợi đến khi cậu lấy lại ý thức, móng vuốt lông tơ trắng muốt đã chạm đất.

Thư Thời nhìn chính thân thể mình, hai mắt hồ ly trợn tròn.

Điều này sao lại xảy ra?!

Cậu cũng không phải ba tuổi, sao lại có thể không khống chế được linh lực mà biến trở về nguyên hình, không đùa chứ.

Càng đáng sợ chính là, Thư Thời phát hiện bản thân

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!