Chương 49: (Vô Đề)

Nhìn mấy chữ này,  Giản Nhung sửng sốt cầm điện thoại.

Cậu ấy biết hả? Chính bản thân cậu còn không biết…

Nhưng mà ván đã đóng thuyền, cũng chẳng sao cả. Trong nhóm nhanh chóng nói sang chuyện khác, mấy ngày nữa là trận đấu với Chiến Hổ,  anh Đinh nghỉ lễ cũng không rảnh rỗi,  nói vài thói quen khi thi đấu của đội viên Chiến Hổ và những điểm cần chú ý trong giai đoạn Ban/Pick.

Đợi đến khi trong nhóm không cần ai nói gì nữa,  Giản Nhung mới nhét điện thoại vào túi, đứng lên đi đến phòng sách chuẩn bị leo rank.

Sau khi mở cửa lại phát hiện cửa phòng sách đã được mở ra rồi, Lộ Bá Nguyên đang ngồi với tư thế thoải mái trên ghế gaming xem một trận đấu phát lại.

Nghe thấy tiếng động, Lộ Bá Nguyên quay đầu lại, gọi người đã muốn im lặng trở về phòng lại: "Muốn chơi game hả?"

"Ừa." Giản Nhung dừng lại: "Cũng không muốn lắm, thấy hơi nhàm chán thôi."

Lộ Bá Nguyên tắt video đi, đứng lên nhường máy tính: "Đúng lúc, tôi xem cậu chơi."

Trong phòng sách của Lộ Bá Nguyên chỉ có một máy tính,  nhưng có hai cái ghế. Phân thành một cái dùng chơi máy tính một cái dùng để đọc sách.

Màn hình destop là ảnh của chú heo cảnh mini lăn trên bãi cỏ, lúc này Giản Nhung mới nhớ tới nên hỏi: "Sao tui…không thấy con heo?"

"Lúc cậu tới thì đang ngủ, lúc này bị ôm ra ngoài tản bộ rồi."

Giản Nhung ngẩn rồi: "Heo cũng phải tản bộ sao?"

Lộ Bá Nguyên cười: "Không đi cũng được…Nhưng ba tôi thích dày vò nó. Muốn nhìn?"

Giản Nhung thành thật nói: "Muốn."

Lộ Bá Nguyên "Ừm" một tiếng: "Chờ nó trở về,  bắt tới cho cậu chơi."

Bắt tới…cho cậu chơi.

Giản Nhung yên tĩnh nhìn Lộ Bá Nguyên hai giây, sau đó mới rụt đầu lại, trả lời ngắn gọn: "Được."

Trước khi ngồi vào máy tính, Giản Nhung có thói quen leo lên Wechat, mới nhớ hiện tại mình đang dùng máy tính của Lộ Bá Nguyên.

Cậu vừa định tắt đi phần mềm chat thì tin nhắn của anh Đinh vừa gửi qua.

Giản Nhung chưa kịp tắt đã đọc được thì hình ảnh mấy chiếc váy mà đối phương gửi tới đập vào mắt cậu khiến cậu sửng sốt vài giây.

[Anh Đinh: Mấy ngày nữa phát sóng rồi, mấy cái này phải quyết định nhanh. Cậu xem mấy bộ này được không nhỉ, nếu không được thì anh bảo stylist tìm lại. ]

Anh Đinh gửi đều là mấy bộ đồ đều rất nghiêm chỉnh, váy chiếm đa số, trong đó bộ để lộ nhất chính là bộ hầu nữ màu trắng đen, nhưng ở trước ngực để trống một khoảng, cũng không ảnh hưởng gì với nam sinh cả.

Lộ Bá Nguyên ở phía sau nhìn mấy bộ đồ xong, cảm giác được Giản Nhung đang mất tự nhiên, anh hỏi: "Không muốn mặc hả?"

Giản Nhung hoàn hồn, tắt mấy tấm ảnh đi: "Có chút."

"Vậy thì đừng mặc nữa." Lộ Bá Nguyên lấy điện thoại ra: "Chỗ anh Đinh để tôi nói cho, không phải chuyện to lớn gì."

Giản Nhung lắc đầu, dằn vặt lâu vậy rồi, chính cậu cũng bình tĩnh lại rồi: "Thôi bỏ đi, tui đã đồng ý rồi thì sẽ làm được…Hơn nữa anh Đinh cũng đã xác nhận mấy lần với tui mà tại chính tui không quan tâm."

Lộ Bá Nguyên bất ngờ nhướng mày, nhìn trước kia Giản Nhung bài xích đồ nữ như thế, anh còn tưởng Giản Nhung sẽ nhân cơ hội mà đổi ý chứ.

Có lẽ cảm nhận được thắc măc của anh, sau khi tiến vào đội solo Q, Giản Nhung cúi đầu: "Khi tui nhuộm tóc cũng đâu có tình nguyện đâu, nhưng chỉ vì cược thua…Hơn nữa, nhuộm tóc đổi quần áo mà thôi, không ngại chi cả. Không thích mặc chỉ là không muốn bị đám khán giả ngu ngốc kia đem ra làm trò cười thôi, tui nhắm mắt cũng có thể đoán được ngày đó bọn họ mở miệng giễu cợt thế nào luôn ấy."

Lộ Bá Nguyên: "Vậy bây giờ không sợ họ giễu cợt nữa hả?"

Giản Nhung chọn Tướng: "Sợ. Cho nên tui mới nhờ anh Đinh sắp xếp giúp tui mấy quản lý phòng ấy, đến lúc đó chửi là đá thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!