Chương 45: (Vô Đề)

Giản Nhung đánh thông đường trên, đẩy ngã xong ba trụ nhà lính đối phương cũng không đi, Lộ Bá Nguyên thường hay đến một chuyến, bây giờ chỉ còn một trụ nhà lính siêu cấp bóng loáng.

Không Không ở trụ nhà lính cách đó trong xa đang đánh nhau với lính nhà của Giản Nhung,  có hơi mở mịt không hiểu làm sao.

[[Tất cả]Không Không: Tui làm gì nên tội với TTC vậy hả trời?]

[[Tất cả]Nhìn tui thao tác là được: Năm mới vui vẻ. ]

Trận này JG cả hai bên chưa từng ngó tới đường giữa với đường dưới. Tuy rằng đường giữa phía của Giản Nhung hơi yếu thế, nhưng đường dưới cũng coi như thuận buồm xuôi gió, đường trên và đi rừng lại càng đánh xuyên qua quân địch cho nên giao tranh tổng vô cùng dễ dàng.

Vừa diệt đoàn xong, Giản Nhung chợt nghe âm thanh cọ cọ chân ghế từ đầu dây tai nghe bên kia truyền đến tai,  Evelynn ở bên cạnh cậu đứng bất động.

Lộ Bá Nguyên kéo nhẹ con heo cảnh mini đang cắn dây đai túi đựng thiết vị ngoại vi, cong ngón trỏ gõ vào đầu nó: "Đừng cắn."

Lộ Bá Nguyên đem túi đựng thiết vị ngoại vi bỏ lên cao, khi vừa ngồi trở lại chỗ thì nhà chính Nexus của quân địch đúng lúc bị phá hủy,  hai chữ lớn "Chiến thắng" hiện ra trên màn hình.

Nghe thấy động tĩnh trở về của anh, Giản Nhung tắt bảng điểm, thuận miệng hỏi: "Bên cạnh anh có ai hả?"

Lộ Bá Nguyên cũng theo thói quen bấm mở bảng điểm: "Không, có heo thôi."

Giản Nhung mất vài giây mới hiểu rõ được câu này: "Là con heo trên ảnh đại diện của anh hả?"

Lộ Bá Nguyên "Ừa" một tiếng: "Nó cắn dây đai của túi đựng thiết bị ngoại vi của tôi."

Giản Nhung cũng từng xem tin tức nuôi heo cảnh, nuôi hoài nuôi tới 250kg mà vẫn không ít người bị lừa bởi mánh khóe này.

Giản Nhung lưỡng lữ hai giây, vẫn buộc miệng hỏi: "Nó sẽ không lớn lên nữa chứ?"

Lộ Bá Nguyên mỉm cười: "Hai năm rồi không lớn nữa…Nếu không có gì bất trắc thì chắc là sau này sẽ không lớn nữa."

Sau khi trận đấu kết thúc mười người chơi sẽ tiến vào sảnh đợi cuối trận, lúc này gửi tin thì mười người đều có thể nhìn thấy.

Có lẽ bởi vì đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, nữ MC của Liên Minh đụng độ nhau nên mười người không ai rời khỏi phòng.

[Không Không: Lộ thần, anh với Soft xếp trận đi, em chờ mấy người tiến vào game rồi mới tìm trận, rank chúng ta gần nhau quá rất dễ đụng độ nhau, em không muốn giao điểm nữa đâu TAT. ]

[Không Không: Mọi người sao còn chưa đi…]

[Không Không: Lẽ nào mấy người nhìn chằm chằm vào điểm của tui sao!]

[Nhìn tui thao tác là được: Nếu ông dùng thời gian nói mấy lời xàm xí đi kiếm đội tìm trận thì nãy giờ đã chọn xong tướng rồi đó. ]

[Không Không:. ]

Giản Nhung không gõ chữ nữa,  cũng tạm thời không rời khỏi sảnh đợi cuối trận. Cậu xem đồng hồ,  hỏi: "Ba giờ anh đi ăn liên hoan hả?"

"Không." Lộ Bá Nguyên lướt nhìn qua điện thoại, tin nhắn của bố anh chiếm cả màn hình: "Phải xuống nhà chơi cờ với bố tôi."

Giản Nhung nói "Được".

Lộ Bá Nguyên bấm tắt điện thoại: "Hôm nay dự định ở lại gaming house luyện tập hả?"

Giản Nhung lắc đầu: "Không, luyện một lát sẽ ra ngoài."

"Ừm, buổi tối ăn nhiều chút, không cần tiết kiệm tiền cho anh Đinh đâu." Điện thoại reo lên, Lộ Bá Nguyên cụp mắt xuống nhìn thấy chữ "Bố" hiện lên màn hình, nói: "Đi đây, cậu chơi đi."

Sau khi phát hiện Lộ Bá Nguyên đăng xuất, Không Không lập tức gửi tin nhắn riêng hỏi cậu còn muốn mở mang kiến thức nhìn thấy JG siêu mạnh của mình không.

Trải qua hai tháng huấn luyện, Giản Nhung đã tập thói quen với đánh đôi và đánh team, không chút do dự lập tức vào sảnh với Không Không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!