Chiều hôm sau, Giản Nhung vừa mới tỉnh dậy đã nhận được tin nhắn của anh Đinh bảo cậu đến chỗ anh.
Anh Đinh nhìn chằm chằm vào mặt của cậu hồi lâu: "Tối qua cậu làm ăn trộm hả?"
Da của Giản Nhung khá trắng nên vầng thâm vô cùng rõ ràng.
Nhớ đến dáng vẻ bản thân cầm điện thoại tự kỷ đến nửa đêm, Giản Nhung dụi dụi mắt: "Thấy ác mộng nên ngủ không ngon, anh yên tâm, không ảnh hưởng đến tập luyện đâu."
"Đừng ỷ vào trẻ tuổi mà hoang phế thân thể của mình, cho mấy đứa thời gian ngủ đủ giấc chứ không phải bào cậu thức trắng đêm." Anh Đinh dạy dỗ hai câu mới đi vào chủ đề chính: "Qua Tết là sắp tới sinh nhật của cậu rồi, mười tám tuổi xem như sinh nhật lớn, cậu có ý tưởng gì không?"
"Không có." Giản Nhung nói: "Em có thể phát sóng lại không?"
Không ngờ Giản Nhung lại đưa ra yêu cầu này, anh Đinh hơi sửng sờ.
Anh cứ tưởng rằng mấy đứa nhỏ đều ham chơi, đều đưa ra yêu cầu tổ chức party sinh nhật gì đó chứ.
"Ừ, anh muốn nói thêm chút về chuyện phát sóng." Anh Đinh khẽ ho: "Anh có nhìn sơ qua, hôm đó là thứ bảy, nếu như muốn mở live stream thì chắc là vào buổi tối, ban ngày còn huấn luyện, e rằng không có thời gian tổ chức cho cậu…"
"Không cần tổ chức đâu." Giản Nhung nói với điệu không mấy nhiệt tình: "Em không làm sinh nhật."
Anh Đinh bất ngờ nhướn mày: "Được. Hay là vào ngày đó sắp xếp ít hoạt động gì đó trên live stream, dù sao cũng là phát sóng trở lại, cho khán giả một ít phúc lợi, cậu có ý tưởng gì không? Chúng ta có thể sắp xếp vài hoạt động, cậu có thể chọn một cái."
Có phúc lợi gì? Cậu là một streamer game, nhiều lắm thì cũng chỉ dắt khán giả, hay rút random khán giả đánh nội chiến 5v5.
Giản Nhung không xem bản kế hoạch mà anh đưa, lắc đầu: "Anh quyết định đi."
Anh Đinh: "Vậy thì, trước ngày phát sóng lại chúng ta sẽ để khán giả bỏ phiếu, bọn họ tự quyết định nội dung phúc lợi?"
Giản Nhung gật đầu: "Có thể."
Nói chuyện thêm mười phút nữa thì cuộc nói chuyện kết thúc.
Giản Nhung vừa mới kéo cửa phòng hợp thì anh Đinh buông tiếng thở dài, chầm chậm nói: "Giản Nhung, cậu đến phòng huấn luyện gọi tiểu Lộ tới đây, anh có việc tìm cậu ấy."
Giản Nhung dừng bước, buột miệng: "Anh không thể tự gọi sao?"
Anh Đinh: "?"
"…" Im lặng vài giây, Giản Nhung đáp cụt ngủn: "Biết rồi."
Sắp đến phòng huấn luyện, bước chân của Giản Nhung càng ngày càng chậm.
Cậu hít một hơi, tự nói với bản thân đừng hoảng.
Tuyển thủ E
-Sports đều huấn luyện mỗi ngày, lấy tinh thần và dũng khí đâu mà dùng tài khoản chính lướt Weibo.
Ý nghĩ vừa nảy lên trong đầu, Giản Nhung đã nhớ tới Tiểu Bạch ngồi bên cạnh dùng tài khoản chính tương tác thân thiết với Fan của mình.
Còn có lần trước Lộ Bá Nguyên trả lời với tên ngu ngốc Fanclub ở dưới Weibo của cậu…
Không không không.
Cho dù Lộ Bá Nguyên có xem Weibo, mỗi ngày anh ấy nhận hàng trăm hàng ngàn @, làm sao có thể nhìn thấy cái bình luận ngu ngốc kia được?
Giản Nhung vẫn luôn tự an ủi chình mình, vừa mới thả lỏng được một tí. Nhưng khi cậu nhìn thấy Lộ Bá Nguyên đang ngồi trước máy tính cúi đầu chơi điện thoại qua cửa kính thủy tinh thì phản ứng đầu tiên là muốn quay đầu về phòng thu dọn hành lý bỏ chạy.
Giản Nhung lui về sau, đầu cụng vào tường, lỡ như… lỡ như Lộ Bá Nguyên thấy được, cậu nên nói gì?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!