Trận đấu hôm nay, nhiệt độ ở Thượng Hải đã hạ xuống thấp. Giản Nhung nghĩ tới trên xe có mở lò sưởi, trên sân khấu thi đấu cũng ấm áp, nên chỉ khoác áo khoác đồng phục của đội đã đi xuống lầu, cuối cùng bị anh Đinh gầm lên phải lên lầu mặc thêm một cái áo phao.
Trước khi ra khỏi cửa Giản Nhung do dự rất lâu, vẫn kéo khăn quàng cổ được treo lẻ loi trên tường xuống.
"Ông thật sự muốn dùng khăn quàng cổ này hả?" Cậu vừa mới lên xe, Tiểu Bạch lập tức trừng mắt hỏi.
Lộ Bá Nguyên ngước mắt lên. Giản Nhung mặc một chiếc áo khoác màu trắng, trên cổ quấn chiếc khăn quàng cổ màu xám kia, cậu quấn khá tùy ý, toàn bộ miệng đều bị khăn quàng cổ che kín mít, càng khiến cho gương mặt nhỏ đi.
"Tui mang ngược, sẽ không thấy đâu." Bên ngoài rất lạnh, Giản Nhung nói vừa nói vừa phà làn khói trắng: "Dù sao khi đến sân thi đấu cũng bỏ ra mà."
Tiểu Bạch "Ồ" lên, nhìn về phía Lộ Bá Nguyên: "Anh à. Sao anh không mang theo khăn quàng cổ của Fan tặng? Em thấy anh nhận được chiếc khăn quàng cổ thủ công rất khéo léo mà, còn thêu cả logo nho nhỏ của đội nữa, vô cùng đẹp luôn."
Lộ Bá Nguyên cúi đầu nhìn điện thoại: "Nhiều lắm, không quấn."
Tiểu Bạch nghe không hiểu, còn muốn hỏi lại, Viên Khiêm bên cạnh lại trả lời thay anh: "Nhận nhiều khăn quàng cổ như vậy, quấn khăn quàng cổ của Fan này tặng, Fan tặng khăn quàng cổ khác sẽ có ý kiến. Tất cả đều không đeo thì an toàn nhất."
Giản Nhung cụp mắt nhìn vào khăn quàng cổ của mình, thầm nghĩ ông đây mà nhận thêm một cái nữa, cái thứ xấu xí này sẽ bị cậu làm giẻ lau chân.
Nghĩ là nghĩ thế thôi, dù sao bây giờ cũng đã quấn trên cổ rồi. Ngoại trừ thêu câu hơi bất hiếu chút, khăn quàng cổ này còn rất ấm ấp.
Thi đấu vòng bảng một ngày có hai trận, trân đấu hôm nay của bọn họ là trận thi đấu thứ hai, bảy giờ mới bắt đầu, đánh với chiến đội vừa mới thăng lên từ giải hạng 2 LDL (LoL Development League). Trận đầu tiên là Cá Mực đối chiến với MFG.
Lịch trình thi đấu hai lần đều chạm mặt với chiến đội Cá Mực, anh Đinh vô cùng nghi ngờ ban tổ chức thi đấu cố ý sắp đặt cho mình.
"Giản Nhung." Trước khi xuống xe, anh Đinh khẽ dặn dò: "Phòng nghỉ của Cá Mực ở sát bên cạnh chúng ta, nếu như nhìn thấy rồi cậu hãy coi hắn như không khí."
Giản Nhung vùi miệng vào trong khăn quàng cổ: "Ừm."
Có điều khi bọn họ tới sân thi đấu thì trận đấu đã bắt đầu rồi.
Bọn họ mở TV live stream thì đúng lúc nhìn thấy Không Không phối hợp với JG đánh một đợt lính đường dưới trong tình thế hai chấp bốn, Đậu Hũ bị một chiêu cuối của Không Không dứt khoát tiễn vong.
"Đậu Hũ chơi còn gà hơn tuần trước." Pine lạnh nhạt kết luận.
"Anh nghĩ hắn ta cũng chỉ có vậy thôi, chủ yếu là có ngoại hình đẹp, được nhiều con gái hâm mộ, mấy Fans lâu năm thích thổi phòng cái gì mà đệ nhất tân AD, thổi phòng đến mới mọi người đều tin." Viên Khiêm chống đầu nói: "Hắn ta di chuyển quá tệ, mỗi một bước chạy đều có thể chính xác nhảy vào phạm vi công kích của kẻ địch, cũng thật bản lĩnh…"
"Hay đấy, tân AD xuất sắc cái rắm ấy, sao có thể so được với P cưng chứ?" Tiểu Bạch đưa tay ôm lấy vai của Pine: "Chiều cao của P cưng của tui còn cao hơn hắn, ngoại hình đẹp trai hơn hắn, chơi game cũng tốt hơn hắn!"
Pine: "Không được kéo tui."
Nói thì nói vậy, ngược lại không có tránh ra. Tiểu Bạch dùng cằm chỉ chỉ vào hướng Giản Nhung đang ngồi: "Hơn nữa tuần trước hắn ta bị Giản Nhung giết nhiều như vậy, không chừng còn chưa hoàn hồn đó."
Giản Nhung cởi khăn quàng cổ và áo khoác ra, cúi đầu kéo dây kéo của áo khoác đồng phục xuống: "Gà là chuyện của bản thân hắn, có liên quan gì đến tui đâu."
Hay thật, còn điên hơn. Vì chưa đến trận đấu của bọn họ, ngoại trừ chuyên gia nhiếp ảnh của nhà mình thì không có người ngoài, anh Đinh dứt khoát khóa trái cửa phòng huấn luyện trước.
Quay đầu nhìn Lộ Bá Nguyên vẫn còn cúi đầu nhìn điện thoại, trên đó rõ ràng là giao điện Weibo, anh Đinh nhướn mày: "Sắp đánh tới nơi rồi, sao còn chơi điện thoại?"
Lộ Bá Nguyên không ngẩng đầu lên, nói nhàn nhạt: "XIU gửi cho em phỏng vấn mới của Mid HT."
Những người khác đều ngẩn ra.
HT là đội mạnh nhất của khu thi đấu Hàn Quốc nên không cần phải nghi ngờ thực lực của tuyển thủ HT, tổ đường dưới mới thay đổi cũng là tuyển thủ mạnh được đề bạt trực tiếp từ đội hai lên. Trong đó phải công nhận thực lực của Mid Master của bọn họ vô cũng mạnh, tướng như ao sâu, đầu hay cuối trận đều có thể đánh, hầu như không có khuyết điểm.
Trong những trận đấu hai năm này, khi Mid của HT đi đường không bị bất cứ kẻ nào công phá được. Kan bị anh ta solokill là hình ảnh quen thuộc ở vòng bảng.
"Anh ta nói cái gì vậy?" Tiểu Bạch ngồi thẳng người hỏi.
Lộ Bá Nguyên nói: "Quá dài, tự mình coi đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!