Chương 37: (Vô Đề)

Cả đêm đánh ba trận thi đấu huấn luyện với Chiến Hổ,  hai thắng một thua, TTC thắng hai trận.

Nếu như chọn ra ba đội mạnh của khu thi đấu LPL trong hai năm qua, đáp án của đa số người chính là  TTC, PUD và Chiến Hổ.

Ba chiến đội này cũng có phong cách riêng của họ.

TTC là JG kéo cả trận, hai đường trên và dưới cũng có thể đứng ra nắm trận đấu trong tay, hiện tại thêm Mid người mới lại càng không có đường yếu  thế nào, khuyết điểm duy nhất là sự phối hợp và cọ sát chưa đủ giữa Mid mới và đội viên.

PUD là đội ngũ nhập tịch từ Hàn Quốc tiêu chuẩn. Sau khi lệnh hạn chế nhập tịch nước ngoài được hủy, không giới hạn "mỗi đội chỉ có thể có hai game thủ nhập tịch từ Hàn",  bọn họ lập tức nghênh đón Mid mới nhập tịch từ Hàn là Savior,  bây giờ trong đội tổng cộng sở hữu ba vị tuyển thủ Hàn Quốc. Ngay cả huấn luyện viên chính của đội cũng là huấn luyện viên nhập tịch người Hàn.

Chiến Hổ bị Fans E

-Sports gọi là "Viện dưỡng lão",  tuổi bình quân của đội viên là 24,  chiến đội chính thức bốn năm chưa từng đổi người mới,  tuy rằng tốc độ tay và phản ứng theo năm tháng từ từ trở nên chậm lại, thế nhưng sự phối hợp giữa các đường không ai có thể bì kịp.

"Chiến thuật của Chiến Hổ thật là linh hoạt, ba trận thi đấu huấn luyện, bọn họ chơi một trận thì dùng đẩy nhanh, một trận lại phối hợp giữa JG và Mid,  một trận lại di chuyển cặp đôi JG và SP." Viên Khiêm thở dài, cảm khái: "Còn phối hợp rất tốt nữa chứ…Quỷ mới biết bọn họ còn che dấu chiến thuật gì nữa."

Lộ Bá Nguyên tháo tai nghe xuống: "Tới lúc thi đấu sẽ biết."

Tiểu Bạch ngồi phịch xuống ghế hỏi: "Tuần thứ mấy chúng ta đánh với Chiến Hổ?"

Giản Nhung bấm mở chiến tích của trận thua: "Tuần đầu tiên sau Tết âm lịch."

Vừa dứt lời, trong phòng huấn luyện yên lặng vài giây.

Nhận thấy ánh mắt kinh ngạc của Tiểu Bạch,  Giản Nhung quay đầu lại cau mày: "Tui nói sai hả?"

"…Không." Tiểu Bạch chớp mắt mấy cái: "Ông còn học thuộc lòng lịch thi đấu à."

Giản Nhung thắc mắc: "Chỉ có mười lăm đội,  nhìn qua là nhớ rồi, cần gì thuộc lòng?"

Tiểu Bạch: "…"

Đây là trí nhớ ở nam sinh mười bảy tuổi sao??

Đang trò chuyện, trong phòng tự tạo bỗng nhiên nhảy ra một câu nói.

[Chiến Hổ Đại Ngưu: Người đâu rồi? Lộ thần có đây không,  tâm sự tí. ]

[TCC·Road: Nói chuyện gì. ]

Đại Ngưu năm nay 27 tuổi,  là một vị tuyển thủ lớn tuổi nhất trong LPL đang tại ngũ, cũng là người có lý lịch lâu nhất. Đa số mọi người nhìn thấy anh ta, bao gồm cả Lộ Bá Nguyên đều gọi một tiếng anh Ngưu.

[Chiến Hổ Đại Ngưu: Muốn xem Lee Sin của cậu quá. ]

[TTC·Road: Ừ, lần sau đừng Ban. ]

[Chiến Hổ Đại Ngưu: Ha ha ha, vậy thì không được, anh sẽ bị huấn luyện viên đánh chết. ]

[Chiến Hổ Đại Ngưu: Tiểu Bạch, quê của cậu ở Thẩm Quyến hả? Tết âm lịch về một chuyến chứ?]

[TTC·Bye: Có chứ anh Ngưu, đến lúc đó em gọi anh cùng đi. ]

[Chiến Hổ Đại Ngưu: Được, Soft cậu ở đâu?]

Giản Nhung nhìn chằm chằm mấy chữ đó vài giây, mới phản ứng là đối phương đang hỏi mình.

[TTC·Soft: Thượng Hải. ]

[Chiến Hổ Đại Ngưu: Ồ. Đúng rồi, sao mấy đứa không kéo Soft vào nhóm thảo luận vậy?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!