Chương 20: (Vô Đề)

Trận đấu huấn luyện

Ánh mắt nhìn thấy Giản Nhung đi về phía phòng huấn luyện, anh Đinh đang pha một ly Ovaltine, sau đó tiện tay đóng cửa phòng để đồ uống lại.

"Còn một chuyện." Anh Đinh xoa xoa trán: "Người của pháp vụ có đến, tính toán số tiền vi phạm hợp đồng rất lớn. Thái độ của bên Liên Minh rất cương quyết, sau này phỏng chừng Kan đến live stream cũng chẳng vực lên nổi, đến lúc thông báo lại càng…chẳng khác nào dấu chấm hết với cậu ấy."

Hành vi bán độ trong thi đấu vô cùng ác liệt, sau khi mọi người vừa mới biết đều tức giận ngút trời, Tiểu Bạch và Viên Khiêm hận không thể lôi Kan từ Liên Minh về đánh cho một trận. Nhưng sau một thời gian, mọi người lại khó mà không nhớ tới thời gian trước đây cùng nhau phấn đấu, cùng nhau ăn mì gói và thi đấu trong những cuộc thi nhỏ.

Kan gia nhập đội trước mấy năm là một người rất nhiệt tình và hiền hậu, anh từ rất nhỏ đã đi làm công phụ giúp gia đình, từ lúc thể thao điện tử tiêu điều vẫn kiên trì cho đến bây giờ.

Bởi vì ở quá lâu trong đội, người trong đội ít hay nhiều đều nhận được sự giúp đỡ của anh ta.

Sau đó E

-sports càng ngày càng phát triển, mới thay cho cũ ngày càng nhanh, động tí là ký phí đại diện và hợp đồng trên cả triệu dễ dàng khiến người khác lạc lối.

Kan không đủ định lực, đáng tiếc đã đi lầm đường.

Anh Đinh xoa mắt, nói với điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Anh vốn dự định để cậu ấy chuyển ra hậu đài, tiền lương huấn luyện viên tuy rằng không cao như tuyển thủ, tốt xấu gì cũng là công việc tốt…Thôi bỏ đi. Hành lý của cậu ấy cũng đã thu xếp xong rồi, lát nữa xe sẽ đến gaming house, ta cho cậu ấy một vé máy bay về quê."

Lộ Bá Nguyên hạ mắt, không chút tâm tình gì mà "ừ" một tiếng.

"Được rồi, anh chỉ nói với mỗi cậu thôi, mấy ngày nữa cậu có một buổi phỏng vấn, đến lúc đó bị hỏi muốn trả lời thế nào…chính cậu suy xét đi." Anh Đinh đưa mắt nhìn về phía trước: "Xe sắp đến rồi, anh ra ngoài sắp xếp một chút."

Lộ Bá Nguyên gật đầu, đặt ly xuống lại nhớ đến gì đó: "Thi đấu huấn luyện vào buổi chiều hẹn với ai vậy?"

"MFG." Anh Đinh nói: "Huấn luyện viên của bọn họ hẹn gặp anh nhiều lần, lần này vừa đúng lúc."

TTC là đội hùng mạnh trong LPL, mỗi tuần đều nhận rất nhiều lời mời của huấn luyện viên. Đa số tìm tới cửa đều là chiến đội có thực lực trên trung bình, với chiến đội thành tích kém một là không vào được con đường thi đấu, hai là rõ ràng chính là không có thực lực, không nói đến việc đánh không thắng, cuối cùng nói không chừng còn đến tâm trạng của đồng đội bùng nổ.

MFG trong mùa thi đầu này tuy rằng chỉ dừng lại Top 16 nhưng thực lực tổng thể đã nâng cao rất nhiều, rất thích hợp đến luyện với người mới.

Lộ Bá Nguyên gật đầu: "Biết rồi."

Giản Nhung vừa mới quay lại phòng huấn luyện không bao lâu thì cánh cửa bị một người đẩy ra.

Kan mang hành lý, đứng ở trước cửa không đi vào. Anh ta liếm môi mấy lần, mời nói: "Anh đi đây. Xin lỗi."

Trước khi anh ta đến, Tiểu Bạch đang cùng Pine đánh đôi để nâng điểm, tiếng hò hét của Tiểu Bạch cùng với tiếng "hừ" đầy ghét bỏ của Pine vang vọng cả phòng huấn luyện.

Anh ta vừa lên tiếng, cả hai đều im lặng.

Không quay đầu lại, cũng không dừng thao tác ở tay, dường như căn bản không phát hiện có người đứng trước cửa.

Giản Nhung không quen với tình huống như vậy, yên lặng điều chỉnh âm lượng trò chơi lên cao.

Kan xấu hổ đứng hai phút, khẽ cắn môi vừa muốn rời đi.

"Thuận buồm xuôi gió." Viên Khiêm cuối cùng cũng không đành lòng, khẽ nói một câu.

Nước mắt Kan nhanh chóng chảy xuống, hoảng hốt gật đầu vài cái: "Vâng."

——

Bởi vì chuyện của Kan khiến cho tâm trạng của mấy đội viên đánh trận huấn luyện không mấy phấn chấn.

"Làm sao? Nhìn mấy đứa cứ tưởng đội ngũ đánh xong trận này sẽ giải tán đấy." Anh Đinh nhíu mày hỏi.

"Không." Viên Khiêm nói: "Em ngủ trưa không ngon lắm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!