Chương 9: (Vô Đề)

Sau ngày đó...

Tình địch của tôi trở nên gà mẹ rất nhiều.

Không có việc gì làm sẽ tìm tôi gây rối.

Giống bây giờ.

Cách nhau một tô cơm chó, chúng tôi bốn mắt nhìn nhau.

Tôi ngẩng đầu ưỡn ngực.

Tình địch im lặng không nói.

Một lát sau người ấy chỉ tay vào cái bát, rồi nói.

Ăn đi.

Tôi nhìn bát thức ăn cho chó với ánh mắt nhìn hàng buôn lậu.

Sừng sững không động đậy.

"Không ăn thì ném mày xuống dưới."

À, tôi sẽ tin chắc?

Anh đã không thể rời xa bản chóa từ lâu rồi.

Hờ.

Tôi vẻ tiếp tục giữ vững vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt.

Tình địch vò đầu bứt tai.

Sau đó nhặt ra một viên thuốc màu vàng từ đống thức ăn cho chó.

Chậc, không biết trên đầu tình địch có gàu không.

Tôi âm thầm chê bai trong lòng.

Ánh mắt lại nhìn tình địch.

Đệch?!

Sao anh lại ăn vụng thuốc của bản chóa!

Mau nhổ ra cho tôi!

Trong miệng tình địch nhai rôm rốp mấy viên thuốc canxi dành cho chó.

Ăn hết viên này đến viên khác.

Còn vui thích gật gù.

Vị cam.

Tôi biết! Nó còn ngọt nữa!

Không phải bản chóa là cục cưng của anh à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!