Chương 4: (Vô Đề)

Người yêu của tôi rất đẹp trai, bình thường cũng chú trọng khoản quần áo ăn mặc, có lần tôi đến nhà em ấy còn thấy được cái phòng để quần áo ngang cỡ trung tâm thương mại.

Bơi vậy nên khi em ấy sắc mặt tối tăm soi gương xem vết cào trên mặt, trong lòng tôi vô cùng sảng khoái.

Hừ, đồ cặn bã.

Tôi giả vờ ngoan ngoãn ghé vào trên bàn nhìn chằm chằm tình địch.

Trong mắt tình địch lúc này hẳn là sẽ thấy được một đôi mắt to ướt sũng đang nhìn mình, trong lòng hẳn là đang vô cùng có lỗi.

Dù sao lúc nãy người ấy vừa dữ với tôi.

Anh giúp em đi.

Người yêu mở cái hộp thuốc ở nhà tình địch ra rồi đẩy tới, lặng lẽ nhìn tình địch của tôi.

Dám tranh làm nũng với tôi?

Ẳng ~

Tôi lắc chiếc đuôi nhỏ hòng hấp dẫn sự chú ý của tình địch.

Nhưng tình địch vẫn không xi nhê.

Người ấy nhìn vào mắt tôi.

Tôi vội vàng cúi xuống chôn đầu vào giữa hai móng vuốt.

Lúc này lại nghe người yêu bật cười một tiếng.

Tôi tức giận nhe răng.

Một lát sau lại không nhịn được lặng lẽ nhìn về phía hai người họ.

Mới nhìn thôi đã cảm thấy tan nát cõi lòng.

Tình địch đứng trước mặt người yêu của tôi.

Cúi đầu nhìn vào mắt em ấy.

Ngón tay thật dài cầm bông gòn cẩn thận khử trùng vết thương trên mặt người yêu.

Còn người yêu của tôi, tôi ở bên em ấy lâu lắm rồi nên có thể hiểu được tình cảm trong đôi mắt ấy.

Em ấy rất yêu tình địch, chính là cái loại tình cảm rất thích, thích vô cùng.

Đó đã từng là thứ mà tôi muốn nhất.

Nhưng cuối cùng em ấy lại không cho tôi thứ đó được, hừ.

Viền mắt nóng lên, tôi nhanh chóng quay người đưa lưng về phía họ.

Lúc này tôi đã đến nhà tình địch lâu lắm rồi, giờ tôi mới biết người ấy là tình địch của mình.

Mệt quá thể.

Chỉ một lần thôi, không biết sống thêm lần nữa đến cùng có ý nghĩa gì chứ.

Tâm trạng hỏng bét, càng nghĩ càng thấy buồn tủi, tôi nhảy khỏi bàn chạy về ổ chó của mình, không muốn nhìn hai người kia nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!