Tình Địch càng ngày càng cưng chiều bản chóa hơn.
Hạnh phúc lắm lun á ~~
Trước hết, chúng tôi trải qua cuộc sống ăn nhờ ở đậu mỗi ngày.
So với Tình Địch thì cơm Tóc Đuôi Ngựa nấu ngon muốn khóc luôn.
Nên dù có Bi3n Thái ở bên cạnh nhìn chằm chằm tôi vẫn có thể nhịn!
Sau khi ăn xong sẽ đi dạo vài vòng với Tình Địch ~ quả là cuộc sống của tuổi xế chiều ~
Người ấy còn phải vừa đi vừa lải nhải nói chuyện với tôi, thiết lập hình tượng của anh vỡ hết rồi kìa.
Trước đây Tình Địch của tôi là một người vô cùng lạnh lùng xa cách!
Quanh đi quẩn lại chỉ biết đến trung tâm thương mại.
Dạo này tôi đã thành khách quen trong khu vui chơi dành cho thú cưng.
Bóng dáng hùng vĩ và uy nghiêm thu hút sự chú ý của rất nhiều chú cún.
Ngay cả chị gái soát vé ở cửa vào cũng bị vẻ bề ngoài đẹp trai của tôi hạ gục!
"Tiểu Hạch Đào tới rồi đấy à? Mấy bạn chó chờ mày lâu lắm rồi đấy."
Chị gái nở nụ cười khả cúc.
Gâu ~
Đi chơi đi.
Tình Địch quẹt thẻ cho tôi sau đó đứng đợi ở bên cạnh.
Tôi vui vẻ chạy vào bên trong.
Ôi chao hí hí ~
Tôi thích nhất là phốc sóc, ẻm trông rất giống người yêu lý tưởng của tôi trước đây.
Vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu.
"Hôm nay ngài Văn lại tới nữa à ~"
"Chúng tôi cũng chờ anh lâu lắm đấy ~"
Tôi yên lặng quay đầu lại nhìn, Tình Địch bị quây trong một đám gái trẻ, bà thím, bà lão.
Hừ, đồ trêu hoa ghẹo nguyệt.
Nhưng chủ đề thảo luận của họ khiến tôi rất yên tâm.
Nên nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng tôi quyết định mặc kệ, boss và con sen cũng cần những lúc riêng tư mà.
"Loại cushion lúc trước anh Văn giới thiệu cho tôi thật sự tiện lợi, dùng cực ổn luôn."
"Đúng đó, lúc trước còn nghĩ dùng đồ trang điểm của Nhật thì sẽ không quen cơ."
"Ánh mắt của anh tốt thật đấy..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!